*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng tiếng súng sau lưng càng lúc càng dồn dập
Anh vừa định nổ súng tiếp thì phát hiện súng đã hết hạn, nên bèn ném cây súng đi, rồi tăng tốc, thoáng chốc đã chạy đi mất
Những viên đạn chỉ bắn xuống đất hoặc lên tường
Anh giống như một con báo linh hoạt, được bóng tối che chở, nhanh chóng chạy thoát
“Eden, đứng lại, nếu này chạy nữa thì tao sẽ nổ súng đấy” Có người ở phía sau hét lên
Ánh mắt Eden lóe lên sự khinh bỉ, có cần cảm ơn hiện giờ các người không nổ súng không? Tôi ngu mới dừng lại ấy
Anh thầm nghĩ, đồng2thời cũng thầm chửi thề, bọn này cứ như keo dán chó, đã đuổi theo anh suốt một ngày một đêm, mà vẫn chưa chịu từ bỏ
“Pằng” Một phát súng vang lên
Eden đau đớn hét lên, chỉ mất tập trung phút chốc mà cánh tay anh đã bị bắn trúng
May là ở tay, nếu là ở chân thì lần này có lẽ thật sự sẽ rơi vào tay đám người này rồi
Có điều, bây giờ chuyện quan trọng nhất là thoát khỏi sự truy đuổi của đám người này, bằng không sớm muộn gì anh cũng bị bắt vì kiệt sức
Trên thực tế, anh đang trong tình cảnh rất nguy hiểm
Anh không quen thuộc với địa hình xung quanh đây, bằng không, anh đã không bị7đám khốn kiếp này truy đuổi đến mức phải bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597143/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.