*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạnh Lương cười, đưa tay xoa đầu An An, “Chú đi đây, gặp lại An An sau nhé.” An An vẫy tay chào Mạnh Lương. Trong phòng rất sạch sẽ, Thẩm Thanh Lan chỉ cần mang hành lý vào sắp xếp là được, “An An, mẹ đi sắp xếp hành lý, con chơi một mình nhé. Nhớ không được chạm vào bình nước nóng đẩy, biết không?”
An An gật đầu, “Vâng, mẹ ơi, con muốn xuống dưới tầng chơi, được không ạ?” Khi vừa đến, cậu bé thấy có vài bạn nhỏ ở dưới lầu.
“Được, nhưng con không được ức hiếp bạn nhé.” Thẩm Thanh Lan căn dặn.
“Vâng ạ.” An An ngoan ngoãn gật đầu. Thẩm Thanh Lan đưa2cậu bé xuống tầng dưới, sau đó liền đi lên, hoàn toàn không hề lo lắng về sự an toàn của con trai. Nơi này là khu tập thể trong quân đội dành cho người thân, ở cổng có trạm gác. Hơn nữa, cô đều quen biết với ba mẹ của mấy đứa trẻ dưới lâu, nhờ bọn họ trông giúp một lúc là được.
Dưới lầu, có một sân chơi nhỏ cách đó không xa, được xây dựng riêng cho mấy đứa bé thuộc gia đình quân nhân. Đây không phải là lần đầu An An đến quân khu, nên đã quen biết với mấy bạn nhỏ này từ lâu. Không có Thẩm Thanh Lan kèm cặp ở bên, cậu bé nhanh chóng chơi đùa quên trời quên đất với các9bạn nhỏ, không lâu sau đã lấm lem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597133/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.