“Quân Trạch, sao hôm nay lại đột nhiên đến vậy cháu?” Sở Vân Dung thấy Thẩm Quân Trạch thì cười hỏi.
“Cũng lâu rồi cháu không đến thăm ông nội nên hôm nay đến thăm ông một lúc. Ông có ở nhà không ạ?” “Có, ông cháu đang ở phòng sách tầng trên đấy, cháu tự lên đó tìm ông đi nhé.” Thẩm Quân Trạch gật đầu rồi2lên tầng trên tìm Thẩm lão gia. Ông đang luyện chữ bằng bút lông. “Ông nội, hôm nay cháu đến thăm ông. Dạo này ông khỏe không ạ?” “Khỏe, nghe anh cháu nói gần đây cháu bận chuyện công ty, sao rồi? Mọi chuyện vẫn ổn chứ?” Thẩm Quân Dục có nói với ông chuyện Thẩm Quân Trạch ra ngoài gây dựng sự nghiệp. “Rất ổn ạ,8anh giúp đỡ cháu rất nhiều, có gì không biết cháu đều hỏi anh ấy.” “Vậy thì tốt, đã có mục tiêu mới rồi thì hãy cố gắng phấn đấu, đừng như trước kia nữa.” Thẩm lão gia nghiêm túc nói. Tình tình đứa cháu này hơi cực đoan, ông lo không dặn đi dặn lại thì nó lại lạc lối. “Ông nội, trước kia cháu đã9làm ông thất vọng rồi.” Thẩm Quân Trạch hổ thẹn. Cậu ta cũng không biết tại sao mình lại có thể lại mấy chuyện đốn mạt như thế, thấy ai cũng nghĩ người ta ngấm ngầm mưu toan. “Chuyện qua rồi thì đừng nhắc lại nữa, sau này cháu sống tốt là được, cũng không khiến ông làm trái với lời hứa với ba cháu sẽ chăm2lo cho cháu.” “Ông nội, cháu biết rồi. Cháu nhất định sẽ cố gắng phấn đấu, không để mọi người thất vọng nữa, cũng sẽ không làm mất mặt nhà họ Thẩm. Ông nội, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597083/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.