*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Uống rượu không? Gần đây tôi có một chai rượu rất ngon.” Hàn Dịch chuyển chủ đề.
“Được thôi.”
Hàn Dịch đứng dậy, đi đến bàn làm việc, mở ngăn tủ dưới cùng và vươn tay vào trong một lúc lâu mới lấy ra một chai rượu, rồi lại lấy hai cái ly từ tủ rượu, “Tôi nói cho cậu biết, tôi mất rất nhiều công sức mới mua được chai rượu này đẩy, đây là loại rượu thượng hạng, hương vị số một, bảo đảm trước đây cậu chưa từng được uống.”
Phó Hoành Dật nhướng mày: “Một chai rượu thôi mà, ngon đến mức nào2mà cất kỹ vậy?” “Không thể để Hiểu Huyên phát hiện ra chai rượu này được.” Hàn Dịch vừa hạ giọng vừa liếc ra cửa, lo Vu Hiểu Huyên sẽ đột nhiên xuất hiện.
Trước đây Hàn Dịch thường thích sưu tầm các loại rượu ngon, còn có một hầm rượu lớn để cất giữ các loại rượu nổi tiếng, bình thường quý chúng như bảo bối, không nỡ lấy ra uống. Nhưng kể từ khi ở cùng Vu Hiểu Huyên, hầm rượu nhà Hàn Dịch đã dần dần vơi đi rất nhiều.
Vu Hiểu Huyên là một con sâu rượu, thích uống các loại rượu ngon, nhưng lại có thói xấu sau khi uống say là lại thích ca hát, làm loạn đến khuya không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597073/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.