*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đây là ba, đây là mẹ, đây là An An, mẹ thích không ạ?” An An nhìn Thẩm Thanh Lan với vẻ mặt mong đợi. Cô vốn tưởng rằng con trai chỉ chuẩn bị hoa dành dành và bánh kem, không ngờ cậu nhóc còn tự mình vẽ một bức tranh, nói không cảm động là không thể nào.
“Mẹ rất thích, đây là món quà tốt nhất mẹ từng2nhận.” Thẩm Thanh Lan ôm con trai vào lòng. An An hôn lên mặt Thẩm Thanh Lan một cái, “Mẹ, con yêu mẹ.” “Mẹ cũng yêu con, bảo bối của mẹ.” Phó Hoành Dật nhìn thằng nhóc nào đó đang nịnh hót, âm thầm nghiến răng, tiểu quỷ nịnh bợ. Buổi tối, An An ở trong phòng cha mẹ mãi không chịu về phòng mình ngủ, Phó Hoành Dật từ trong phòng tắm đi ra, thấy thằng nhóc chiếm vị trí trên giường của mình, lại còn chiếm vòng tay của vợ mình, tay anh bắt đầu ngứa ngáy. An An thấy ba đi ra thì ôm chặt cổ mẹ, “Mẹ, con sẽ ngủ ở đây.” Tiếng nói không nhỏ, rõ ràng là nói cho Phó Hoành Dật nghe.
Phó Hoành8Dật nghiến răng, siết tay, thật sự rất muốn ném thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597022/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.