*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Quân Dục dịu dàng cười, “Không phải chỉ là đưa vai cho em dựa một chút thôi sao. Đáng để em om sòm như vậy cơ à? Mà em đó, thấy chịu hơn chút nào chưa?” “Ừm, tốt hơn nhiều rồi ạ.” Thẩm Quân Dục không yên lòng, dùng cánh tay không còn lại sờ lên trán Thẩm Thanh Lan, thấy nhiệt độ đã hạ bớt, rốt cuộc cảm thấy yên tâm hơn một chút.
“Buổi tối đừng quên uống thuốc, An An thì để anh giúp em chăm sóc mấy ngày, khi nào em khỏi bệnh rồi anh sẽ đưa về.” Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Được, ban đêm An An đi ngủ hay đá chăn, anh nhớ giúp thằng bé đắp lại chăn.” Cô cũng không khách sáo với Thẩm Quân Dục, đây là anh trai của cô, có2gì mà phải khách sáo. An An ở nhà thì sẽ luôn bám lấy cô, nhưng bây giờ cô đang bị cảm, nếu lây cho An An thì phiền toái.
“Biết rồi, An An là cháu ruột của anh, em còn lo anh sẽ chăm sóc thằng bé không tốt sao?”. Thẩm Thanh Lan không lo lắng chuyện này, nếu thật sự tính toán thì Phó Hoành Dật còn không chăm sóc An An kỹ bằng Thẩm Quân Dục. Đừng nhìn Thẩm Quân Dục không thường xuyên trông An An mà lầm, một khi anh trông nom đều rất ra dáng, An An cũng rất thích anh. “Tối em về nhà ăn cơm chứ?”
“Thôi ạ, chờ lát nữa dì Triệu giúp em nấu cháo là được rồi.” Thẩm Thanh Lan lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596983/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.