*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cô Bùi, có cần tôi đón cô không? Vừa vặn thuận đường.”
“Không cần, tôi tự lại xe tới.” “Được, vậy đến lúc đó gặp.” Bữa trưa hẹn ở một nhà hàng Cơm Tây, lúc Bùi Nhất Ninh đến thì Thôi Trạch Vũ đã có mặt. “Xin lỗi, tôi đến muộn.” Bùi Nhất Ninh nói, trên đường hơi kẹt xe.
Thôi Trạch Vũ mỉm cười, “Đến muộn là đặc quyền của phụ nữ. Nhất là người phụ nữ xinh đẹp như cô Bùi.”
Bùi Nhất Ninh ngồi xuồng đối diện anh ta, từ chối bình luận câu nói đó. Thôi Trạch Vũ đưa thực đơn cho Bùi Nhất Ninh. Cô nhận lấy gọi vài món.
“Tôi cũng2gọi giống như cô ấy.” Thôi Trạch Vũ nói với nhân viên phục vụ. “Tôi đã nghe thấy danh tiếng của cô Bùi từ lâu, nhưng đến bây giờ mới có cơ hội tiếp xúc, đúng là đáng tiếc.” Thời Trạch Vũ ôn hòa nói, nghe như đang trò chuyện với bạn thân, hoàn toàn không làm người khác thấy khó chịu. Bùi Nhất Ninh mỉm cười, “Tổng giám đốc Thôi nói đùa, nhân vật lớn như Tổng giám đốc Thôi sao có thể nghe được mấy lời bàn luận về một người vô danh như tôi.”
“Ôi, sao cô Bùi lại xem nhẹ mình như vậy, tôi thật sự đã nghe Tổng giám đốc Trâu nhắc về cô rất nhiều lần, nói cô làm việc rất tốt, rất có năng6lực.”
Bùi Nhất Ninh không cho rằng anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596956/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.