*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy mà Mạnh Lương lại từ chối kiến nghị của lãnh đạo, xin thuyên chuyển về quân khu thủ đô, lại còn muốn làm cấp dưới của Phó Hoành Dật, lãnh đạo bàn bạc rất lâu mới đồng ý yêu cầu của Mạnh Lương. “Chị dâu, đây là con trai của đội trưởng sao?” Tầm mắt Mạnh Lương rơi vào An An, đáy mắt sáng2rực.
Thẩm Thanh Lan mỉm cười gật đầu, “Đúng vậy, đã một tuổi rồi. An An, gọi chú đi con.”
An An đang cắn ngón tay mắt lớn trừng mắt nhỏ với Mạnh Lương, nghe lời của mẹ thì gọi: “Chú.” Giọng nói trẻ con như âm thanh của tự nhiên rơi vào tai Mạnh Lương.
“Cháu tên An An đúng không?” Mạnh Lương dịu giọng hỏi.
An An gật đầu. Mạnh Lương sờ sờ túi áo trên người nhưng chẳng có cái gì cả, bèn cười xấu hổ nói: “Chú quên mang quà ra mắt, chờ lát nữa chú bù cho An An, được không?” An An không biết quà ra mắt là gì, thấy có người hỏi mình được không, liền theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596947/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.