Không gian trong xe vốn có hạn, Tần Nghiên vừa đến liền trở nên chật hẹp rất nhiều. Nhan An Bang thấy thế thì lập tức lui ra ngoài để nhường lại không gian2cho Thẩm Thanh Lan. AN “Tô Tinh, Ân Hi, đè Tần Nghiên xuống cho tớ.” Thẩm Thanh Lan lạnh giọng nói, quá trình này không được mắc sai lầm, nếu không bọn họ sẽ5không toàn mạng. Kim Ân Hi và Tổ Tinh một trái một phải cố định Tần Nghiến, ban đầu bà ta chưa biết Thẩm Thanh Lan muốn làm gì, nhưng nhìn động tác của6cô thì lập tức hiểu ra, liền muốn giãy giụa.
Nhưng tay chân bà ta đã hoàn toàn bị phế, bây giờ cơ thể lại bị Kim Ân Hi và Tô Tinh cố định, hoàn5toàn không thể cựa quậy. “Thẩm Thanh Lan, cổ thả tạo ra, mày mà đụng nhẹ vào quả bom này thì tất cả đều phải chết đó.” Tần Nghiến không muốn để Thẩm Thanh3Lan chuyển quả bom, việc này không thành công thì thôi, cùng lắm thì cả đám cùng chết, dù sao bà ta cũng không muốn sống nữa. Nhưng ngộ nhỡ thành công, vậy thì kế hoạch của bà ta sẽ đổ bể. Thẩm Thanh Lan làm như không nghe thấy bà ta nói gì, vẫn không dừng tay, thành thạo cắt bỏ phần áo trước ngực bà ta, để lộ ra phần ngực trần truồng của bà ta. Sau đó cẩn thận cầm một sợi dây trên người Nhan Tịch, hết sức nhanh chóng đính nó lên người bà ta. Cô dừng lại hai giây, nín thở, nhìn chằm chằm quả bom. Nếu lúc này nó nổ tung thì bọn họ cũng đành chịu. Chờ hai giây, vẫn bình an vô sự, Thẩm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596931/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.