Thẩm Thanh Lan và Sở Vân Dung rời khỏi cửa hàng dành cho mẹ và bé, “Thanh Lan à, con ở đây đợi mẹ nhé, mẹ đến nhà vệ sinh một chút.”
“Vâng.”
Thẩm Thanh Lan gật đầu.
Khi Sở Vân Dung đi từ nhà vệ sinh ra thì bắt gặp một ánh mắt đang quan sát mình.
Bà nhìn sang thì thấy một cô gái đang nhìn bà.
Sở Vân Dung hơi nghi hoặc, bà không nhận ra cô gái này.
Cô gái cười nói, “Bà chính là mẹ của Thẩm Thanh Lan phải không?”
Sở Vân Dung vô thức gật đầu, “Là tôi, cô có chuyện gì không?”
Cô gái mỉm cười, “Quả thật có chút chuyện.
Tôi muốn cho bà xem cái này.”
Sở Vân Dung cau mày, “Xin lỗi, tôi không biết cố.
Tôi còn có chuyện, xin phép đi trước.”
Cô gái cản Sở Vân Dung lại, “Lẽ nào bà không muốn biết trước khi con gái bà trở về nhà họ Thẩm thì đã sống thế nào sao?”
Sở Vân Dung giật mình, lẳng lặng nhìn cô ta, “Rốt cuộc cô là ai?”
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi biết con gái bà đã phải sống thế nào.
Tôi là người ngoài mà nhìn còn thấy đau lòng, tôi nghĩ người làm mẹ như bà chắc sẽ càng đau lòng hơn.
Bà muốn biết không?”
Sở Vân Dung nhìn cô ta chằm chằm, cô ả cười nhạt, nét mặt điềm tĩnh tự nhiên.
Sở Vân Dung thôi nhìn, lạnh lùng nói, “Tôi không muốn biết Nếu bà muốn biết con gái mình đã sống thế nào thì có thể hỏi thẳng Thẩm Thanh Lan, còn cô gái trước mắt ai biết được có mục đích gì? Hơn nữa, sao bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596903/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.