Trong một căn hộ nào đó ở thủ đô, kẻ nói mình đang đi du lịch giải sầu
- Tân Nghiên đang nằm trên ghế dài, trong tay ôm một con mèo, nhẹ nhàng vuốt ve, cơn mưa tầm tã ngoài cửa sổ không hề ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của bà ta, một người đàn ông đi đến gần và nói, “Phu nhân.”
Tần Nghiên nói: “Nói đi.”
“Bên nhà tù vừa gửi tin, Lý Hi Đồng đã làm theo yêu cầu của chúng ta, có vẻ Sở Vân Dung đã rất sốc sau khi biết những chuyện kia.”
Khóe miệng Tần Nghiên hơi cong lên, mới thế mà đã sốc rồi à? Ở đàn bà đó đúng là yếu đuối thật đấy.
Vậy đến lúc biết quá khứ của Thẩm Thanh Lan thì không biết Sở Vân Dung có hóa điên luôn không nhỉ? “Ừm, rất tốt.”
“Phu nhân, Lý Hi Đồng đang thúc hỏi khi nào chúng ta đưa cô ta ra ngoài?”
Tần Nghiên nói với vẻ lạnh lùng, “Cho cô ta ra ngoài làm gì? Một thứ bỏ đi không có chút giá trị lợi dụng nào như cô ta mà cũng đáng giá để tối lãng phí nhiều nhân lực vật lực đưa ra ngoài à? Không cần quan tâm đến chuyện bên nhà tù kia nữa, nếu cô ta làm loạn thì cứ nghĩ cách để cô ta ngậm miệng đi, cái này chắc không cần tôi phải dạy cậu chứ hả?”
“Tôi hiểu thưa phu nhân, tôi sẽ xử lý tốt những chuyện này.
Còn chuyện này nữa, vừa rồi bên căn cứ gửi tin đến, nói đã hoàn thành thí nghiệm loại thuốc mới, dù không đạt được hiệu quả như mong đợi, nhưng tốt hơn rất nhiều so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596895/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.