Thẩm Thanh Lan đến tập đoàn quân Lan, hôm nay cô mặc một bộ quần áo rất bình thường, đeo một cái kính râm lớn, mới đỗ xe đã nhìn thấy rất nhiều phóng viên cầm máy quay và micro chờ dưới lầu.
Bảo vệ của tập đoàn quân Lan đang duy trì trật tự, bên cạnh chính là chỗ bà Đỗ té lầu, vẫn đang được ngăn cách.
Hôm nay Thẩm Thanh Lan đội tóc giả, ngắn đến ngang tai, lại đeo kính râm bản to, cho nên chẳng có ai nhận ra cô.
Cô đến gần hiện trường, vì hai ngày nay không mưa nên phân cảnh sát về vị trí bà Đỗ ngã xuống vẫn còn đó, Thẩm Thanh Lan đang đứng cạnh Kim An Hi.
“An, Vị trí này có chút kỳ lạ.”
Kim Ấn Hi thấp giọng nói.
Thẩm Thanh Lan ngẩng đầu nhìn tầng thượng, gật đầu: “Ừm.”
“Đám cảnh sát nói người ta nhảy xuống đúng là nói láo! Tự nhảy xuống mà có thể rơi ra xa vậy sao? Không học vật lý à?”
Kim Ân Hi bất mãn.
Khoảng cách này, không thể nào do tự ngã xuống mà hình thành được, ít nhất còn phải có một lực rất lớn làm tăng tốc độ lúc đó.
Nói cách khác, bà Đỗ là bị người ta đẩy từ sân thượng xuống.
“Chúng ta lên xem một chút.”
Thẩm Thanh Lan nói.
Kim Ân Hi gật đầu: “Được.”
Thẩm Thanh Lan gọi điện thoại cho trợ lý Dư, trợ lý Dư lập tức xuống đón người, nhưng nhìn một vòng cũng không thấy đầu.
Thẩm Thanh Lan vẫy tay, trợ lý Dự thấy một người phụ nữ xa lạ vẫy tay với mình, suy nghĩ một lát thì đi tới: “Cô là?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596866/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.