Ngày 30 tháng Chín là tròn một trăm ngày của An An, cũng gần đại thọ chín mươi tuổi của Phó lão gia, nhà họ Phó quyết định tổ chức cùng một ngày.
Ngày trọng đại như thế tất nhiên phải làm lớn rồi, thế nên từ tháng Tám Thẩm Thanh Lan và Phó Tĩnh Đình trở nên bận rộn.
Để tiện hỗ trợ, Phó Tĩnh Đình đã chuyển về nhà ở, Cổ Bác Văn đương nhiên cũng muốn theo, hiện tại Cố Khải đã tiếp quản phần lớn công việc trong tập đoàn Cô Thị, không cần ông chỉ bảo cũng có thể hoàn thành công việc rất tốt.
Thẩm Thanh Lan chưa từng lo liệu chuyện lớn như vậy, có Phó Tĩnh Đình trợ giúp, do vậy mọi chuyện tiến hành cũng đâu ra đấy.
Mà lúc này, Phó Hoành Dật lúc trước quyết tâm bỏ tật xấu của An An cũng cho thấy làm như vậy là hoàn toàn đúng đắn, vì bây giờ, cho dù Thẩm Thanh Lan không ở bên cạnh thì An An cũng không khóc, cùng lắm là khi đói bụng sẽ theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Thẩm Thanh Lan, nếu không thấy thì ngoan ngoãn uống sữa mà ba chuẩn bị cho.
Thẩm Thanh Lan đi xem hội trường, Phó Tĩnh Đình và Sở Vân Dung cùng đi, ba người xem không ít nơi mới chọn được một khách sạn rồi thỏa thuận ngày, còn thực đơn thì hơi phiền phức, bèn quyết định về nhà bàn bạc sau.
“Cô Thẩm.”
Thẩm Thanh Lan nghe có tiếng người gọi mình bên dừng lại, nhìn người đang đi về phía mình, không ngờ là bà Đỗ.
Thẩm Thanh Lan chau mày: “Nếu vì chuyện của Đỗ Nam thì bà không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596864/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.