Không phải là Kim Ân Hi bỏ mặc Annie ở đó, mà cô còn để lại hai gã đàn ông trông coi Annie, ít nhất không thể để cô ta chết đói.
Lúc đầu, Annie cho rằng hai gã đàn ông là kẻ bắt cóc, nhưng hai ngày trôi qua, hai gã này không có bất cứ một hành động gì khiến cô ta ngày càng sợ hãi.
Lúc cô ta gần như sụp đổ thì cánh cửa đóng chặt được mở ra.
Ánh mặt trời chiếu rọi, hai người ngoài cửa đứng ngược sáng, không thấy rõ mặt mũi.
Annie nhắm hai mắt lại, ánh sáng đột ngột làm mắt cô ta khó chịu.
“Chà, đại tiểu thư, hai ngày không thấy, xem ra cô rất vui vẻ.”
Giọng nói chế giễu đầy khoái trá của Kim Ân Hi từ cửa truyền vào.
Annie lập tức mở mắt, khó khăn lắm mới nhìn rõ mặt Kim Ân Hi, khuôn mặt cô ta trở nên dữ tợn, “Là mày!”
Kim Ân Hi cười tủm tỉm gật đầu, “Đúng vậy, là tao.
Mày hoảng sợ hay ngạc nhiên? Có bất ngờ không?”
“Rốt cuộc mày muốn làm gì? Bắt cóc là phải ngồi tù!”
Annie hơi cuồng loạn, hai ngày qua khiến cô ta cảm thấy sụp đổ hơn và sợ hãi hơn bất cứ chuyện gì mà cô ta đã gặp phải trong vòng hai mươi năm cuộc đời, cô ta cảm thấy mình sắp phát điên lên rồi.
Kim Ân Hi ngồi xổm xuống, “Ngồi tù sao? Tao sợ quá!”
Giọng điệu khoa trương, không một chút sợ hãi.
Annie nhìn Sicily, nói: “Tôi biết cô, cô là siêu mẫu nổi tiếng Sicily, chẳng lẽ cô cũng muốn phạm pháp giống cô ta sao? Dù cô là người nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596839/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.