*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, ông ta tắt máy ngay.
Lư Nhã Cầm vô cùng xót xa.
Mà lúc này, Thẩm Quân Trạch vẫn còn ở trong nghĩa trang.
Đêm qua cậu ta gần như không ngủ, chỉ cần nghĩ đến Lư Tiến Tài là cậu ta lại tức đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn chém chết ông ta.
Thẩm Quân Trạch ngồi ở trước mộ của Thẩm Nhượng, nhìn ảnh chụp trên đó, “Ba, có phải ba thất vọng về con lắm đúng không? Con nghĩ, nếu con là ba thì chắc chắn con cũng sẽ rất thất vọng vì có một đứa con trai như vậy.”
“Ba, ba đã sớm nhận ra lòng tham của Lư Tiến Tài rồi đúng không, cũng nhận thấy con ngu xuẩn, nên mới muốn giao công ty cho Thẩm Thanh Lan.
Ba, con xin lỗi, là tại con quá ngu, không hiểu được nỗi khổ tâm của ba, nếu con hiểu ra sớm hơn, có phải mọi chuyện sẽ không ra nông nỗi này không?”
Trên bia mộ, Thẩm Nhượng khẽ cong môi mỉm cười, giống như trong trí nhớ cậu ta.
“Trong trí nhớ của con, ba lúc nào cũng bận rộn, thường xuyên về nhà lúc nửa đêm.
Con nhớ có một lần, gần như cả tuần con không gặp được ba, lúc con còn thức thì ba đang ở công ty, lúc con ngủ rồi ba vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596801/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.