“Cho dù là người lạ thì nếu thấy cảnh này tôi cũng sẽ giúp một tay, không liên quan đến thích hay quan tâm gì cả.”
Ánh mắt Annie hiện vẻ thất vọng, “Anh phủ nhận là vì không thích em hay là vì không dám nói?”
Eden nhìn Annie với ánh mắt nghiêm túc, khiến tim Annie run lên, “Annie, tôi không đáng để có thích, cô không cần lãng phí thời gian trên người tôi.”
“Dù là như vậy, em cũng sẽ không buông tay.
Eden, em sẽ khiến cho anh thích em.”
Annie nghiêm túc nói, sau đó bước xuống xe.
Eden bật cười.
Một tuần sau, Eden xác định chân Phó Hoành Dật không có vấn đề gì mới để anh xuất viện.
Chấn Phó Hoành Dật có hy vọng khỏi hẳn là một chuyện đáng ăn mừng ở nhà họ Thẩm và nhà họ Phó.
Vì vậy, ngày anh xuất viện, hai nhà quyết định cùng ăn một bữa cơm, xem như là chúc mừng.
Thẩm Quân Dục tới đón Phó Hoành Dật xuất viện.
Eden dìu Phó Hoành Dật lên xe lăn.
“Bác sĩ Eden, cảm ơn anh vì những chuyện đã làm cho Hoành Dật và Thanh Lan.
Chúng tôi muốn mời anh tối nay đến ăn cùng gia đình chúng tôi, hy vọng anh không từ chối.”
Đưa Phó Hoành Dật lên xe rồi, Thẩm Quân Dục cười nói với Eden.
Eden lắc đầu, “Không cần khách sáo, tôi và Thanh Lan là bạn bè, có khả năng thì nhất định sẽ giúp cô ấy.
Còn chuyện mời ăn thì thôi, đây là tiệc của gia đình, tôi là người ngoài, đi không ổn lắm.”
“Eden, anh cũng là người nhà của em.”
Lời nói của Thẩm Thanh Lan khiến Eden cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596799/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.