Doug im lặng, Nhan Tịch liền lập tức hiểu ra, “Thật sự không có hy vọng sao?”
“Nhan Tịch, anh không muốn gạt em, nhưng tình trạng của mẹ em quả thật không ổn, có thể duy trì được thế này đã tốt lắm rồi.”
Nhan Tịch tuyệt vọng, nắm chặt tay Triệu Giai Khanh, “Mẹ, mẹ tỉnh lại nhìn con đi, dù là một chút thôi cũng được.
Con là Tiểu Tịch đây mẹ, Tiểu Tịch mà mẹ thương nhất đây”
Doug thấy Nhan Tịch khóc như một đứa trẻ thì bỗng dưng hối hận, phải chăng anh không nên nói sự thật cho cô biết, “Nhan Tịch”
Nhưng cô lại không để ý đến Doug.
*** Nhà họ Nhan.
Nhan An Bang đã bị lãnh đạo quân đội gọi về, còn vì lý do gì thì tạm thời chưa rõ.
Tần Nghiên tỉa cây trên ban công, miệng ngâm nga hát, rõ ràng là tâm trạng đang rất tốt.
Lúc điện thoại đổ chuông, bà ta vẫn đang tưới cây.
Tần Nghiên đặt bình tưới xuống, nhìn thoáng qua dãy số, ngập ngừng một lúc mới bắt máy, “A lô”
Không biết người bên kia nói gì mà Tần Nghiên nhếch môi lạnh lùng, “Tôi biết rồi, nói cho nó biết tôi sẽ về ngay”
Cúp máy, Tần Nghiên nhìn nhà họ Nhan rộng lớn, đã từng đông vui, bây giờ chỉ còn lại tòa nhà vắng vẻ thì vô cùng hài lòng.
Bây giờ đã xem như Nhan An Bang thân bại danh liệt, vợ con ly tán.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Tần Nghiên ngẫm nghĩ, rồi gọi vào một số: “Nói với người kia hãy bắt đầu kế hoạch hai.
Tôi muốn thấy kết quả trong vòng ba ngày, nếu không hoàn thành được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596793/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.