Tào Thi Vũ đi đến cạnh Trần Tố, thấy cảnh đó thì bĩu môi, “Loại phụ nữ này đúng là mặt dày, ở nơi đông người mà ôm hôn đàn ông nồng nhiệt như thế, mặc dù là vị hôn phu nhưng cũng phải chú ý một chút chứ?
Trần Tố thôi nhìn, hờ hững nói: “Người ta là vị hôn phu hôn thê danh chính ngôn thuận mà.”
“Vị hôn phu hôn thê thì sao, ở cổ đại thì vợ chồng hành động như thế đều bị gọi là làm bại hoại thuần phong mỹ tục đấy. Trần Tố, không phải tớ cố ý nói cậu, nhưng cậu quá thụ động rồi, cậu nhìn người ta đi, nếu cậu chủ động một chút thì Thẩm Quân Dục đã sớm đã về tay cậu rồi, ả kia là cái quái gì chứ?”
Ánh mắt Trần Tố tối sầm lại, không thể không nói đúng là Tào Thi Vũ đã nói trúng tim đen cổ ta. Đôi khi cô ta cũng nghĩ, nếu như cô ta chủ động một chút thì có phải hiện giờ mọi việc đã khác rồi không.
Tào Thi Vũ bỗng hạ giọng, “Bây giờ cậu chủ động vẫn còn kịp, anh ấy vẫn chưa kết hôn, cậu vẫn còn cơ hội. Nếu cậu thật sự muốn có được Thẩm Quân Dục thì tớ sẽ giúp cậu”
Trần Tố nhìn cô ta, “Cậu định giúp tớ thế nào?”
Tào Thi Vũ cười nói, “Tạm thời tớ không thể nói ra cách của tớ, tớ muốn chắc chắn với cậu một việc đó là, để có được Thẩm Quân Dục thì cậu sẽ bằng lòng đánh đổi thứ gì?”
Trần Tố yên lặng nhìn cô ta, “Cậu nói rõ ràng trước đi.”
Tào Thi Vũ thấy không xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596767/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.