Nghe vậy, sắc mặt của KING chẳng những không hề tốt hơn mà ngược lại càng thêm khó coi, “Sao mày biết được chuyện này?”
“Mày không cần phải quan tâm tại sao tao biết được, chuyện tao muốn biết thì chắc chắn sẽ có cách để biết.
Mày chỉ cần nói có muốn hợp tác hay không?”
“Ha ha, Allen, mày đừng quên lần trước ở MD, mày đã cho người phá hủy căn cứ và giết chết người của tao.
Đầu óc mày có vấn đề hay còn say rượu chưa tỉnh vậy?”
“KING, chuyện lần trước đợi sau khi chúng ta giải quyết Phó Hoành Dật xong hãy nói.
Tao tin mày căm thù Phó Hoành Dật hơn bất cứ ai.
Mày cứ suy nghĩ chuyện hợp tác với tao đi.
Lần hành động này rất nguy hiểm, chỉ dựa vào người của BK bọn mày thì e rằng kết cục chỉ có thể chết chung với hắn mà thôi.”
Nét mặt của KING vô cùng lạnh lẽo, “Mày có thù oán gì với Phó Hoành Dật, tại sao lại muốn giúp tao?”
“Không, tạo không giúp mày, tao chỉ đang giúp mình thôi.
Tạo và Phó Hoành Dật không đội trời chung, nói vậy mày đã hiểu chưa?”
KING im lặng không nói gì, một lúc lâu sau gã mới chậm rãi nói: “Tao muốn thấy thành ý của mày”
Allen bình tĩnh cười, hắn biết chắc chắn KING sẽ đồng ý.
*** Mấy ngày nay mắt của Sở Vân Dung vẫn liên tục giật giật, sáng sớm thức dậy cả người bà đều uể oải.
Lúc xuống tầng, suýt nữa bà còn nga, may mà Thẩm Quân Dục nhanh tay nhanh mắt đỡ được.
“Mẹ, mẹ đang suy nghĩ gì vậy, đi đứng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596739/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.