“Trần Tố, cô nghĩ nhiều rồi, tôi không ghét cô, nhưng tôi cũng không thích cố.
Tôi biết tâm tư của cô, nhưng chúng ta không hợp.”
Thẩm Quân Dục nói thẳng.
“Anh chưa thử sao biết chúng ta không thích hợp?”
“Trần Tố, tôi đã có vợ chưa cưới, tôi rất yêu cô ấy.”
Trong mắt Trần Tố hiện vẻ bị thương, “Từ thời đại học, em thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, em không tin anh không có cảm giác với em.
Còn Ôn Hề Dao, anh quen cô ta được bao lâu, anh có hiểu rõ cô ta không?”
Thẩm Quân Dục thầm thở dài, “Trần Tố, chuyện tình cảm không nói đến trước hay đến sau được.”
Trần Tố cười ha ha, “Thẩm Quân Dục, anh thật tàn nhẫn, ngay cả một chút xíu hy vọng cũng không cho em.”
“Đã biết trước kết quả, cần gì phải khiến người khác ôm hy vọng không cần thiết.”
Thẩm Quân Dục lạnh nhạt nói.
Có lẽ, có một số đàn ông cảm thấy được phụ nữ yêu thích là một chuyện vui vẻ, dù không thích nhưng cũng không từ chối thẳng, lại còn giữ khoảng cách không gần không xa, khiến bản thân có cảm giác ưu việt.
Đáng tiếc, Thẩm Quân Dục không phải là loại đàn ông đó.
Về điểm này, anh rất giống Thẩm Thanh Lan, đều không thích lằng nhằng, nên không chấp nhận bất cứ mờ ám nào.
“Quân Dục, em hiểu rồi, anh đi đi.”
Trần Tủ lạnh lùng nói, nếu Thẩm Quân Dục nhìn cô ta thì sẽ phát hiện trên mặt cô ta đầy nước mắt.
“Cô nghỉ ngơi đi.
Tạm biệt.”
Dứt lời, Thẩm Quân Dục đi ra ngoài.
Thấy Thẩm Quân Dục đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596732/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.