Giọng nói của một người phụ nữ từ trong máy ghi âm vang lên, Vu Hiểu Huyên rất muốn ấn nút dừng, nhưng vẫn cố nghe hết đoạn ghi âm này.
Mặt Vu Hiểu Huyên đẫm nước mắt, cô không biết mình đang suy nghĩ gì, chỉ cảm thấy lòng đau âm ỉ. Cô nhắm hai mắt lại, cầm điện thoại lên định gọi cho Hàn Dịch, nhưng cuối cùng vẫn không gọi. Cô thừa nhận, giờ phút này, cô bỗng trở nên nhát gan.
***
Một trang viên nào đó ở nước ngoài.
“Allen, Hứa Nặc đã ở bên ngoài mấy ngày rồi, anh không định cho cô ta vào sao?” Peter đi vào phòng khách, nói với Allen đang đọc báo.
Allen như không nghe thấy tiếng của Peter, hắn chăm chú nhìn tờ báo, ánh mắt không chút gợn sóng.
Peter ngồi xuống ghế sô pha, “Chậc chậc, Allen, anh là người máu lạnh nhất mà tôi từng gặp đấy. Dù gì Hứa Nặc cũng do một tay anh dạy dỗ, anh tốn biết bao nhiêu tâm huyết cho cô ta, vậy mà anh nói không cần là không cần?”
Allen vẫn không có phản ứng gì.
Peter khoanh tay trước ngực, tiếp tục nói: “Tôi thấy Hứa Nặc thật lòng với anh. Đừng nói là anh không nhìn ra tình cảm của cô ta đấy nhé. Người như anh, thật sự rất khó có được người phụ nữ nào yêu anh thật lòng như vậy. Anh không suy nghĩ một chút sao?”
Cuối cùng Allen cũng ngẩng đầu nhìn Peter, “Anh rảnh lắm sao?” Giọng điệu lạnh lẽo, trong mắt chứa sự giận dữ, nhưng Peter lại thấy sâu trong đó là đau đớn dày đặc.
“Allen, anh làm sao vậy?” Peter nhìn tờ báo trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596690/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.