Cùng vào với Eden là một người đàn ông khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, khuôn mặt phương Tây, “An, đây là Doug, chuyên gia tâm lý.” Eden chỉ về phía Nhan Tịch, “Doug, đây là bệnh nhân tôi đã nói với anh.”
Doug gật đầu, đi tới chỗ cái bàn, ngồi xổm xuống. Anh ta không nói chuyện với Nhan Tịch mà chỉ quan sát Nhan Tịch một lát, rồi đứng lên, “Ở đây nhiều người quá, mọi người ra ngoài trước đi.”
Thẩm Thanh Lan liếc nhìn Eden, thấy Eden gật đầu, thì cô đi ra ngoài trước tiên, nhưng cô không đi xa, mà đứng ở ngoài cửa, từng giây từng phút vẫn chú ý động tĩnh bên trong.
Khoảng nửa tiếng sau, Doug từ trong phòng đi ra. Thẩm Thanh Lan nhìn vào trong, thấy Nhan Tịch đã nằm ngủ, liền hỏi: “Nhan Tịch thế nào?”
“Cô ấy bị kích động nên mới như vậy. Nếu muốn dùng thuốc kết hợp điều trị tâm lý phù hợp thì tôi phải biết nguyên nhân vì sao cô ấy bị kích động, như vậy mới kê thuốc đúng bệnh được.”
Mọi người im lặng không nói, Doug tiếp tục: “Không tìm ra nguyên nhân, thì tôi không thể bắt đầu điều trị tâm lý được.”
“Để tôi nói!” Eden thấy sắc mặt khó coi của Thẩm Thanh Lan nên kéo Doug ra ngoài.
Đám người Mục Liên Thành đã về nước, Sicily và Andrew cũng đi trước, ở đây chỉ còn Eden, Kim Ân Hi và Phó Hoành Dật.
Xế chiều hôm đó, Doug điều trị tâm lý lần đầu cho Nhan Tịch, kết hợp với uống thuốc. Sau khi uống thuốc, Nhan Tịch trở nên yên tĩnh lại, nhưng cũng chỉ là yên tĩnh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596673/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.