Hôm nay tâm tình của Thẩm Hi Đồng không tệ, đang định lên lầu xem Sở Vân Dung thì gặp phải chị Tống. Vẻ mặt chị Tống hờ hững, chị vẫn tôn trọng cô ta, nhưng lại không xuất phát từ tình cảm chân thành như với Thẩm Thanh Lan.
Thẩm Hi Đồng bĩu môi, cũng chỉ là một người giúp việc thôi.
Cô ta đi lên tầng, thấy cửa phòng Sở Vân Dung đóng chặt thì bèn gõ cửa. Không thấy ai lên tiếng trả lời, cô ta lại gọi,“Mẹ, mẹ có ở trong phòng không?”
Sở Vân Dung đang ăn cháo, rõ ràng cháo ngon ngọt nhưng bà ăn lại cảm thấy vô cùng đắng chát. Bà không ngờ Thẩm Thanh Lan lại biết bà thích cháo hạt sen, lại còn bảo chị Tống nấu cháo cho bà.
Sở Vân Dung đã nghe thấy tiếng gõ cửa từ nãy, nghe tiếng gõ cửa này, bà biết người ngoài cửa là Thẩm Hi Đồng. Nếu là ngày thường thì bà sẽ đứng dậy mở cửa ngay, hôm nay là lần đầu tiên bà làm như không nghe thấy.
Chỉ đến khi Thẩm Hi Đồng lại gọi thêm một tiếng, Sở Vân Dung mới lên tiếng trả lời, nhưng không đứng dậy mở cửa, “Đồng Đồng, mẹ thấy hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lúc.”
Thẩm Hi Đồng hơi biến sắc, bàn tay nắm chốt cửa dần dần buông ra, ngoan ngoãn trả lời, “Dạ vâng, mẹ cứ nghỉ ngơi trước đi ạ.”
Sở Vân Dung từ từ ăn cháo, hình ảnh trong đầu rất hỗn loạn, lúc thì là hình ảnh Thẩm Thanh Lan khi còn bé mỉm cười ngọt ngào, lúc lại là hình ảnh Thẩm Hi Đồng khi vừa bước vào nhà họ Thẩm, ôm đùi bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596596/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.