“Ba con nói rất đúng, Đồng Đồng, chờ sau mười năm nữa, nếu người ta thay lòng, đến lúc đó con sẽ làm gì?” Phó Phương Hoa cũng tận tình khuyên bảo, cùng thuyết phục.
Mắt Phương Đồng lấp lánh nước, nhìn ba mẹ, nhỏ giọng cầu xin, “Những chuyện hai người nói đều là chuyện tương lai, chẳng phải bây giờ vẫn chưa xảy ra sao? Anh ấy thật sự rất tốt, rất ưu tú, hai người nên gặp anh ấy trước, đừng từ chối anh ấy nhanh như vậy, được không?”
Phó Phương Hoa lại định nổi giận. Phương Thừa Chí đè tay vợ xuống, khẽ lắc đầu. Bà nhìn chồng một chút rồi không nói gì.
“Được rồi, ba đồng ý với con là sẽ gặp nó một lần. Nhưng nếu như sau khi gặp, ba mẹ vẫn cảm thấy không được thì con cũng phải đồng ý với ba là sẽ xem xét đề nghị của ba mẹ thật kỹ.”
Biết đây là sự thỏa hiệp lớn nhất của ba mẹ, Phương Đồng khẽ gật đầu, “Cảm ơn ba mẹ.”
Sau đó Phương Đồng trở về phòng.
Phó Phương Hoa nhìn chồng, “Sao lúc nãy ông không cho tôi nói?”
“Bà bây giờ có nói gì nó cũng không nghe lọt. Chúng ta cứ đi gặp, cũng không mất cái gì. Đồng Đồng có thể tự suy nghĩ kỹ lưỡng mới là tốt nhất.”
Phó Phương Hoa nghe xong cũng cảm thấy có lý nên không nói gì nữa, đứng dậy chuẩn bị dọn dẹp bát đũa.
“Được rồi, để tôi làm cho.” Phương Thừa Chí nói, nhận cái bát trong tay vợ rồi đứng dậy đi vào phòng bếp.
Phương Đồng về phòng của mình, tâm tình vẫn không thể bình tĩnh được. Cuộc trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596582/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.