Trong số đó, có một cô gái tóc xoăn khinh bỉ nhìn Vu Hiểu Huyên một cái rồi nói, “Hi Đồng, mắt đứa em gái kia của cậu rốt cuộc là bị làm sao mà lại đi kết bạn với hạng người người thấp kém này vậy? Nó không sợ hạ thấp thân phận của nó à?”
Vẻ mặt Thẩm Hi Đồng hình như hơi mất tự nhiên, “Cậu cũng đừng nói vậy, em gái tớ... dù sao cũng không lớn lên ở Bắc Kinh, sau này về nhà cũng không có bạn bè, khó khăn lắm mới quen được vài người, tất nhiên là sẽ thân thiết rồi.”
“Vậy cũng đâu thể gặp ai cũng kết bạn được chứ? Cậu về nhà nhớ khuyên em gái cậu vài câu đi, bảo nó kết bạn thì phải tìm hiểu kỹ thân phận của đối phương, dù chỉ kết bạn cũng phải để ý chuyện môn đăng hộ đối.” Cô gái tóc xoăn ám chỉ.
Vu Hiểu Huyên vốn không muốn để ý đến bọn họ, nhưng bọn họ càng nói càng khó nghe. Cuối cùng, cô không nhịn được nữa, đặt mạnh ly rượu trong tay xuống quầy bar, trừng mắt nói với cô gái tóc xoăn, “Thân phận của tôi thế nào thì mắc mớ gì đến mấy người? Nếu rảnh quá thì sao không tự coi lại mình đi? Cũng chỉ là con chó theo đuôi người ta thôi, còn không biết xấu hổ mà nói người khác.”
Sau đó lại trừng mắt với Thẩm Hi Đồng, “Còn cô nữa, cũng không coi lại thân phận của mình đi! Chỉ là con nuôi của nhà họ Thẩm mà cũng dám nói xấu sau lưng Thanh Lan. Nếu mấy câu nói hôm nay bị nhà họ Thẩm nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596568/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.