Thẩm Quân Dục bỏ đi, chỉ sợ nếu còn ở lại chỗ này nữa thì anh ta sẽ bị hai vợ chồng này làm tức chết mất.
Sáng sớm đã bị Thẩm Quân Dục mắng, còn tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ anh em, nhưng tâm trạng của Thẩm Thanh Lan vẫn rất tốt, vì thật ra cô thấy được sự lo lắng và sợ hãi ngập tràn trong mắt anh trai.
Tuy cô không biết vì sao chuyện này lại bị lan truyền lên mạng, nhưng Thẩm Quân Dục đã biết thì chắc hai ông cụ trong nhà cũng biết. Đang suy nghĩ thì điện thoại nhà vang lên, Thẩm Thanh Lan nhìn màn hình, là số điện thoại của nhà họ Thẩm. Phó Hoành Dật nhìn cô một cái, thấy cô không hề có ý định bắt máy thì liền đi đến nhận điện thoại.
“Ông nội... Thanh Lan không bị thương... Cháu biết... Cháu sẽ nói với cô, ông yên tâm.”
Thẩm Thanh Lan ngồi bên cạnh nhìn Phó Hoành Dật nghe điện thoại của Thẩm lão gia xong, lại nhận được điện thoại của Phó lão gia. Trấn an hai ông cụ xong xuôi, Phó Hoành Dật mới đi vào bếp rửa bát, vẫn không nói câu nào với cô.
Đợi đến khi Phó Hoành Dật rửa bát xong, thấy anh đi thẳng đến phòng sách, Thẩm Thanh Lan bèn đi theo anh. Sáng mai anh đã phải quay lại quân đội rồi, cô không muốn để anh ôm mâu thuẫn về quân khu. Phương Đồng nói, có hiểu lầm thì phải nhanh chóng giải quyết mâu thuẫn, không thể kéo dài được.
Cô ôm lấy Phó Hoành Dật từ phía sau, không nói câu nào.
Phó Hoành Dật nhìn đôi tay ôm eo mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596566/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.