Thẩm Thanh Lan lắc đầu, cô tỉnh rồi thì không ngủ lại được nữa.
Phó Hoành Dật đứng dậy, không màng đến việc anh đang trần như nhộng mà đến cạnh tủ quần áo để lấy đồ. Nhìn thấy từng vết cào trên lưng anh, Thẩm Thanh Lan lại càng mất tự nhiên, quay sang chỗ khác không nhìn anh.
Mãi đến khi Phó Hoành Dật ra khỏi phòng ngủ, Thẩm Thanh Lan mới rời giường. Cô xoa chỗ eo và đùi đau nhức, phải thầm cảm thán thể lực của ngài Phó tốt thật.
Cơ thể cô sạch sẽ thoải mái, tối qua lúc xong việc, Thẩm Thanh Lan mệt đến mức không chịu nổi mà ngủ thiếp đi, Phó Hoành Dật phải bế cô vào tắm rửa.
Lúc cô rửa mặt xong thì Phó Hoành Dật cũng đã nấu xong bữa sáng, bánh trứng gà và một ly sữa tươi.
Thẩm Thanh Lan không thích uống sữa tươi, nhưng lúc Phó Hoành Dật về nhà đều chuẩn bị cho cô một ly sữa tươi mỗi ngày. Đối diện với đôi mắt kiên trì của anh, dù không thích thì Thẩm Thanh Lan vẫn sẽ uống hết.
Ăn sáng xong, hai người liền làm tổ trong nhà, xem tivi, không đi đâu cả. Phó Hoành Dật vốn định hôm nay sẽ dẫn Thẩm Thanh Lan ra ngoài đi dạo một chút, nhưng biết người cô đang không thoải mái nên vẫn quyết định ở nhà nghỉ ngơi một ngày đã.
Phó Hoành Dật ngồi trên ghế sofa, Thẩm Thanh Lan nép vào lòng anh, tivi hình như đang chiếu một bộ phim truyền hình về tuổi thanh xuân, rất tẻ nhạt.
Xem được một lúc, Thẩm Thanh Lan liền ngủ mất. Nghe thấy tiếng hít thở đều đều của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596558/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.