Lúc thức dậy vào sáng sớm, cô bé kia vẫn chưa tỉnh, giữ nguyên tư thế tối qua. Trời đã sáng bảnh, vết thương trên người cô bé trông rõ rệt hơn tối qua, khắp người cô bé toàn là vết xanh xanh tím tím, nhất là ở phía dưới người cô bé ấy có một vết máu lớn.
Thẩm Thanh Lan sợ hãi hét lên, tiếng mắng nhiếc vang lên từ ngoài cửa,“La hét cái gì? Sáng sớm gọi hồn hả?”
Rất nhanh sau đó, cửa bị mở ra, người phụ nữ đi vào. Thấy cảnh trong phòng, cô ta chau mày mắng, “Cái lão Tam chết tiệt này, đã bảo kiềm chế mà nó lại làm ra chuyện thế này.”
Cô ta thoáng nhìn qua Thẩm Thanh Lan, “Ngoan ngoãn cho tao, nếu dám chạy lung tung thì tao sẽ đánh mày giống như nó, biết chưa?”
Thẩm Thanh Lan sợ hãi gật đầu. Lúc này người phụ nữ kia mới hài lòng, nhìn cô bé kia vẻ ghét bỏ rồi đi ra ngoài.
Chẳng biết qua bao lâu, một người trông giống như bác sĩ vào đưa cô bé kia đi.
Người phụ nữ kia vào quét dọn vết máu dưới đất, sẵn tiện ném cho Thẩm Thanh Lan một cái bánh bao.
“Bao giờ đưa con bé này đi?” Một người đàn ông xấu xí đi vào, Thẩm Thanh Lan chỉ nhìn một cái đã nhận ra đây chính là người đã bắt cô.
Người phụ nữ kia theo vào, “Lão đại nói đã liên lạc với người mua rồi, hai ngày nữa thôi.”
Người đàn ông xấu xí kia gật đầu, dặn dò cô ta, “Trông chừng lão Tam, giá con bé này cao lắm, lão đại đã nhận tiền đặt cọc rồi, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596539/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.