“Nói đi, rốt cuộc cô tìm tôi có chuyện gì?” Triệu Đông hơi mất kiên nhẫn.
Thẩm Thanh Lan nhìn cậu ta, “Bài post trên diễn đàn là do cậu đăng?”
Triệu Đông tỏ vẻ không hiểu, “Tôi không biết cô đang nói gì.”
Nếu là do cậu ta đăng thì sao nào? Chỉ cần cậu ta không thừa nhận thì Thẩm Thanh Lan có thể làm gì cậu ta? Dù sao cậu ta cũng không đăng từ phòng ký túc, người khác làm sao mà điều tra ra cậu ta được, ha ha.
“Phải thừa nhận rằng kỹ năng của cậu cũng khá, không chỉ ra ngoài trường để đăng mà còn đổi cả địa chỉ IP. Nhưng cậu đã quên một câu, núi này cao còn có núi khác cao hơn. Cậu có thể làm được chuyện đó thì người khác cũng có thể làm được như vậy. Huống chi, camara giám sát trong tiệm Internet đã quay lại hành vi của cậu rồi.”
Đây là câu dài nhất mà Thẩm Thanh Lan nói với Triệu Đông, nhưng cậu ta lại chẳng hề cảm thấy vui mừng gì.
Lúc này, vẻ mặt cậu ta đã hơi khó coi. Triệu Đông cũng là người chưa trải đời, Thẩm Thanh Lan chỉ nói bừa mấy câu mà cậu ta đã căng thẳng không chịu nổi.
“Đừng tưởng chỉ dựa vào miệng lưỡi của cô mà có thể mặc sức vu oan cho tôi. Cô có bằng chứng không?” Triệu Đông cố gắng giữ bình tĩnh.
Thẩm Thanh Lan hơi nhếch môi, “Tôi có nói linh tinh hay không thì trong lòng cậu hiểu rõ nhất. Tôi có bằng chứng hay không, cậu cũng có thể thử xem. Nếu bây giờ cậu xin lỗi tôi, công khai thừa nhận chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596535/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.