“Tiểu Đồng và Hiểu Huyên là người ở đâu vậy?” Sở Vân Dung tươi cười thân thiết, giọng nói dịu dàng.
“Bọn cháu đều là người Bắc Kinh ạ.” Vu Hiểu Huyên trả lời, “Dì, dì còn đẹp hơn khi bọn cháu thấy trên tivi nữa. Dì không biết đâu, mẹ cháu rất thích dì đấy ạ. Nếu như hôm nay bà biết cháu được gặp người thật thì chắc chắn sẽ rất hâm mộ cháu.”
Sở Vân Dung cười khanh khách, “Đúng lúc tháng sau dì định một tổ chức một buổi diễn tấu ở Bắc Kinh. Đến lúc đó dì sẽ tặng các cháu mấy tấm vé để các cháu dẫn người nhà đi cùng.”
Hai mắt Vu Hiểu Huyên sáng lên: “Thật thế ạ?”
Sở Vân Dung mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là thật rồi.”
Thẩm lão gia cũng nói hùa theo: “Sau này các cháu có thời gian thì hãy thường xuyên đến nhà chơi. Lan Lan không có nhiều bạn bè. Bao nhiêu năm vậy rồi mà đây lại là lần đầu tiên ông thấy nó dẫn bạn về nhà.”
“Vâng, vâng, ông Thẩm, bọn cháu sẽ thường xuyên đến. Chỉ cần ông không chê bọn cháu phiền là được ạ.” Vu Hiểu Huyên mỉm cười, để lộ hai cái răng khểnh.
Vu Hiểu Huyên vốn tính cởi mở, sau khi buông bỏ sự căng thẳng ban đầu, nhìn thấy Trầm lão gia và Sở Vân Dung đều thân thiện như thế thì đã nhanh chóng hoạt bát trở lại.
Phương Đồng thì không thoải mái như Vu Hiểu Huyên. Dù sao nhà cô cũng theo chính trị, từ bé đã thấy nhiều chuyện nên tâm tư cũng kín đáo hơn Vu Hiểu Huyên một chút. Gia đình như nhà họ Thẩm chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596526/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.