Thẩm Thanh Lan đứng đó, cả người đầy vẻ lạnh lùng, đôi môi hơi hé, thốt ra câu nói khiến sắc mặt tất cả mọi người có mặt lúc đó, trừ Cố Dương và Cố Khải, đều phải thay đổi.
Lâm Hạo nhìn Thẩm Thanh Lan với vẻ không dám tin. Gã đương nhiên biết rằng nhà họ Thẩm có một vị nhị tiểu thư, nhưng trong giới vẫn luôn đồn đại rằng cô ta không được dạy dỗ đầy đủ, hành vi thô lỗ nên không được người nhà coi trọng. Vì vậy, ngay khi nghe Cố Dương nói cô là người nhà họ Thẩm, gã vốn không hề có chút liên tưởng đến vị nhị tiểu thư kia.
“Không thể nào, sao cô lại có thể là nhị tiểu thư nhà họ Thẩm được?” Lâm Hạo quả thật không dám tin.
Cố Dương cười đến nỗi không thấy mặt trời, “Chẳng phải lúc nãy tao đã nói với mày rồi sao? Là do mày không tin lời tao nói thôi.”
Lâm Hạo nghe vậy thì suýt ói máu, ai biết được mày có gạt tao hay không, tao mà tin mày mới là quái lạ ấy.
Lâm Hạo muốn đứng dậy, nhưng Thẩm Thanh Lan lúc nãy ra tay không hề nể nang gì. Cơn đau trên đầu gối khiến gã toát mồ hôi đầy đầu, đâu còn chút sức lực nào để dứng dậy. Đau đớn khiến gã quên đi việc phải kiêng nể nhà họ Thẩm, nhìn cô với ánh mắt oán hận, “Cho dù cô là nhị tiểu thư nhà họ Thẩm đi chăng nữa thì sao, có thể làm nhục người khác như vậy ư?”
Thẩm Thanh Lan đột nhiên thấy buồn cười, câu nói “chỉ cho quan đốt nhà chứ không cho dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596522/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.