Thẩm Thanh Lan quay đi, không để ý đến cô bé nữa. 
Dường như đã quen với sự lạnh lùng của Thẩm Thanh Lan, Nhan Tịch cắm cúi ăn bánh của mình. Bánh này thật là ngon. Hôm nay cô bé vẫn chưa ăn cơm tối. Lúc nãy lại bị hoảng sợ như vậy, khóc một trận, sớm đã đói đến kiệt sức rồi. 
Nhan Thịnh Vũ đến rất nhanh. Xe của anh ta vừa xuất hiện ở góc đường, Nhan Tịch đã nhìn thấy rồi. Cô bé chỉ vào xe của anh mình, nói với Thẩm Thanh Lan: “Chị, chị thấy không? Chiếc xe màu xanh kia là của anh trai em đấy. Em nói chị biết nhé, anh trai em rất đẹp trai. Chị nhìn thấy chắc chắn sẽ thích. Chị, nếu chị không cần em lấy thân báo đáp, chi bằng chị hãy làm chị dâu em đi.” 
Nhìn về phía cô bé chỉ, Thẩm Thanh Lan quả nhiên thấy một chiếc ô tô màu xanh. Nhẩm tính khoảng cách từ chỗ này tới đó, cùng lắm chỉ một hai phút, chắc không thể xảy ra chuyện gì được. 
Cô vẫy tay, gọi một chiếc taxi, “Người nhà đã đến đón em rồi, chị đi trước đây. Sau này không có việc gì thì đừng một mình đến những nơi thế này.” 
Thẩm Thanh Lan dứt khoát đóng cửa xe, không để ý Nhan Tịch đang ra sức đập tay vào cửa kính ô tô, “Chị, chị đừng đi.” 
Nhìn chiếc xe đã chạy xa, Nhan Tịch hậm hực giẫm chân. 
“Tiểu Tịch, sao em lại chạy đến đây, nguy hiểm lắm.” Vừa dừng xe, Nhan Thịnh Vũ liền chạy đến trước mặt Nhan Tịch. Anh ta nghiêm mặt hổ lại, dạy dỗ cô bé. 
Nhan Tịch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596466/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.