“Ai đi theo chị? Vừa khéo em cũng đi đường này thôi.” Nhan Tịch mở to mắt, hờn dỗi.
“Ở đây là khu Tây.” Thẩm Thanh Lan nhắc nhở.
“...” Nhan Tịch nghẹn lời. Cô ấy phải qua khu Đông cơ mà.
“Chuyện là… chị gái ơi, chị đi cùng em đi.” Nhan Tịch vẫn muốn đi với Thẩm Thanh Lan. Chẳng biết có phải không đánh không quen biết hay sao, mà cô rất thích Thẩm Thanh Lan.
“Thôi, chúng ta không cùng đường.”
“Vậy, chị đi đâu thế? Em bảo anh trai em đưa chị đi.”
Thẩm Thanh Lan nhấc chân. Phía sau lập tức có tiếng bước chân, và cả tiếng thở dốc của Nhan Tịch. Cô dừng lại lần nữa.
“Chúng ta thật sự không cùng đường.”
“Em có thể bảo anh trai em đưa chị đi, thật đấy.” Nhan Tịch nhìn Thẩm Thanh Lan với vẻ cố chấp.
Thẩm Thanh Lan không biết làm thế nào, “Sao em lại phải đi với chị?”
“Vì em thích chị mà.” Nhan Tịch thốt lên.
Thẩm Thanh Lan cạn lời. Từ trước đến nay, cô không hề biết là mình lại ăn sạch cả nam lẫn nữ.
“Ôi, chị gái ơi, em nghiêm túc thật mà. Em thật sự thích chị. Chị không muốn anh trai em chở đi cũng được. Chị nói với em bao giờ sẽ về Bắc Kinh, chúng ta sẽ cùng về.” Nhan Tịch lại đuổi theo. Cô bé không hiểu tại sao, chỉ biết là mình rất thích Thẩm Thanh Lan
“Chị là người Hàng Châu, chỉ đến Bắc Kinh chơi thôi.” Vì thế chúng ta không chung đường.
Thẩm Thanh Lan thuận miệng nói dối. Mặc dù không ghét Nhan Tịch, nhưng cô cũng không muốn đi cùng cô bé này. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/596460/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.