Khi người hầu đưa Trương Uyển Du vào phòng làm việc của Ân Hàn Tín, cửa phòng mở ra, có người trong đó đang báo cáo với anh. Được một nửa, Ân Hàn Tín ném một tập tài liệu lên mặt người đàn ông đó với vẻ mặt giận dữ. Ân Hàn Tín nói giọng lạnh như tảng băng nghìn năm:
“Phòng kế hoạch của anh không có ai sao? Hết người rồi sao? Tại sao anh lại cho tôi xem
bản kế hoạch này? Nếu ngày mai không đưa ra được kế hoạch mới, anh cũng nên viết đơn
từ chức đi”
“Vâng,Vâng,Vâng!” Giám đốc phòng kế hoạch run rẩy cầm tập tài liệu trên đất lên, chạy khỏi phòng làm việc.
Người hầu đang muốn tiến lên bẩm báo, nhìn thấy thế, cô ta sửng sốt lùi lại hai bước, lúng
túng nói với Trương Uyển Du: “Cô Trương, thiếu gia của chúng tôi đang ở bên trong. Cô có thể vào. Tôi xin phép đi trước” Nói xong, người hầu nhanh chóng xoay người, chuồn mất không thấy tăm tích, đi còn nhanh hơn cả gắn tên lửa. Trương Uyển Du: “...” Cô chỉ vội vàng liếc nhìn Ân Hàn Tín. Trong chiếc áo sơ mi trắng, Ân Hàn Tín trông rất lịch lãm. Khuôn mặt anh ta toát lên một vẻ đẹp cao quý, nhưng giữa hai hàng lông mày chau lại. Cả người lúc này tỏa ra một luồng hàn
khí đáng sợ. Sự xuất hiện của anh có thể đánh tan khái niệm cái đẹp trong tâm trí mọi
người.
Bây giờ rõ ràng là tháng tư mùa xuân ấm áp, nhưng sự xuất hiện của anh dường như đã kéo mùa xuân lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doi-anh/2424994/chuong-6.html