Cô lấy bát ra, múc ba bát cháo. Khi cô muốn bưng cháo đưa ra ngoài thì có một đôi tay
thon dài duỗi tới.
“ Để tôi!”
“ Không cần đầu, tôi bưng được mà!” Trương Uyển Du vội vàng nói.
“ Để tôi !” Hai chữ đơn giản nhưng không cho cự tuyệt. “Vậy cũng được, anh cẩn thận chút, cháo này vừa mới nấu xong, còn nóng đấy”.
Trương Uyển Du vừa dặn dò vừa đem cháo đưa cho Ân Hàn Tín. Cho dù chỉ bưng hai chén,
nhưng mà xem ra Ân Hàn Tín như thể càng đẹp mắt hơn. Hơn nữa, cách ở chung theo kiểu mẫu của hai người, càng giống như vợ chồng hơn. Lắc đầu. Cô lại nghĩ cái gì thế không biết. Ân Hàn Tín là ai? Nhân vật đứng trên đỉnh của Kim tự tháp, cùng với cô chỉ là hai đường thẳng song song, nếu như không phải là vì Ân lão phu nhân,
giữa hai người bọn họ, căn bản sẽ không có cơ hội gặp nhau. Chỉ cần bệnh của Ân lão phu
nhân chuyển biến tốt đẹp, hai người bọn họ cũng nên trở lại với cuộc sống của chính mình
thôi.
-
Lúc hai người Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du dọn bữa sáng ra, Ân lão phu nhân cũng vừa
kịp thay xong quần áo đi ra từ trong phòng ngủ. “Thơm quá, Lạc Lạc , cháu nấu bữa sáng à?” Ân lão phu nhân nhìn thấy đồ ăn, hai mắt liền sáng lên. Bà vừa mới cầm đũa lên. " Bà nội, bà còn chưa rửa mặt đó, không đi rửa mặt thì không thể ăn cơm đâu !”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doi-anh/2424974/chuong-16.html