Thăm cô? Cô có gì mà thăm chứ? Cố Thư kéo lấy tay của Trương Uyển Dư, ra hiệu cho Trương Uyển Dư nhìn ra bên ngoài cửa:
“Vừa hay sắp đến giờ ăn trưa rồi, tôi đã giúp mỗi người trong công ty mọi người đặt một phần cơm trưa”
Trương Uyển Dư: "..” Cơm trưa của nhà hàng đẳng cấp năm sao, vả lại... còn là phần cơm sang chảnh.
Các đồng nghiệp ở văn phòng vừa ăn phần cơm vừa cảm kích nhìn về phía Trương Uyển
Du.
Đặc biệt là Lưu Tiết.
3
A
Bản thân miễn được tiền công quỹ của một bữa ăn nên đương nhiên là vui vẻ rồi.
Lưu Tiết vui mừng đi đến phía trước Trương Uyển Du.
“Angel Trương, vị này là bạn của cô sao?” Lưu Tiết cười híp mắt nói: “Sau này thường đến
nhé!”
Trương Uyển Du: ".." Nếu cô ấy thường đến thì có lẽ cô đỡ không nổi đâu. Đợi Lưu Tiết đi rồi, Trương Uyển Dự nhẹ xoa trán. Cố Thư cũng không để tâm mấy, chỉ mỉm cười. “Chuyện này cũng chẳng có gì, lại nói, lần đầu tiên tôi đến đây cũng không biết nên mang cái gì đến mới phải, chỉ có thể làm mấy việc không tốn chút công sức này thôi”
Trương Uyển Dự: “..”
“Cố tiểu thư thật quá khách sáo rồi, Cố tiền thư vào trong ngồi thôi!” “Không cần đầu!” Cố Thư vẫy tay: “Tôi vẫn còn có chuyện, đến đây thăm một chút là phải đi
rồi.”
“Thì ra là như vậy? Gương mặt của Cố Thư đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ nhìn về phía Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doi-anh/2424955/chuong-26.html