Trên đường đến tòa án, di động của Trương Uyển Du vang lên.
Cô nhìn qua dãy số hiển thị trên điện thoại, không khỏi nhức đầu một trận.
Là An lão phu nhân gọi tới.
Hai ngày qua, vì những gì Ân Hàn Tín đã làm đêm đó với cô, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng đến mức không liên lạc với bà. “Alo, bà nội.”
“Lạc Lạc à, sao hai hôm nay cháu không gọi điện về?”
Trương Uyển Du chột dạ một hồi. Cô bèn nói dối: “Hai ngày nay, cháu bận việc nên cháu quên mất.” “Bà còn tưởng rằng cháu xảy ra chuyện gì, cứ lo lắng suốt từ tối hôm qua đến giờ” Nghe An lão phu nhân nói như thế, Trương Uyển Du hơi áy náy.
“Bà nội, cháu không sao đâu, bà yên tâm đi.”
“Vậy thì được rồi, cháu đang ở đâu?”
“Trên đường cùng thân chủ đến tòa án, hôm nay mở phiên tòa.”
D
Ân lão phu nhân: “Vậy tối nay cháu có rảnh không? Về nhà ăn cơm nhé? Lần trước cháu ở nhà làm các Squirrel rất ngon. Sáng nay, bà đã sai người giúp việc đi mua cá”. “Sau khi mở phiên tòa, buổi tối còn xử lý tài liệu, có thể sẽ rất muộn nên cháu không về được ạ” Giọng điệu của Ân lão phu nhân có chút buồn bã: “Vậy được rồi” “Bà nội ơi, sắp mở phiên tòa rồi, giờ cháu phải xem tài liệu. Chờ cháu rời khỏi tòa án rồi cháu sẽ gọi lại cho bà nhé”
“Được, cháu cứ làm đi. Nhưng mà lúc bận rộn cũng phải chú ý đến sức khỏe và ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doi-anh/2424939/chuong-33.html