Trước sự tra hỏi của Hỏa Thiên, người tì nữ tỏ ra bối rối và sợ hãi.
"Dạ… cô ấy… cô ấy…" Giọng nói của tì nữ run run, lắp bắp, không dứt khoát thành lời.
Hỏa Thiên nóng nảy: "Người bị thụt lưỡi rồi sao?" Hắn lớn tiếng quát lên.
Tì nữ Linh Chi sợ hãi, lập tức quỳ xuống. Đã có nhiều người hầu phải chết, cô cũng rất sợ nếu mình sẽ trở thành người tiếp theo. Bây giờ ai cũng sợ, cũng khiếp đảm khi phải đến gần căn phòng của Hắc Lan.
Hỏa Thiên muốn rút kiếm ra kê vào cổ của người nô tì này, thì bỗng có một binh lính vội vàng chạy tới, nói có chuyện gấp cần bẩm báo.
Nhờ vậy mà Linh Chi cảm thấy mình đã thoát được một kiếp nạn, cô liền chạy khỏi đó ngay khi có cơ hội.
Người binh lính bẩm báo xong, Hắc Lan nhìn hắn với đôi mắt tăm tối như mây đen, giông tố kéo đến. Lát sau, Hắc Lan đã cưỡi hắc mã của mình rời khỏi tòa lâu đài.
Tì nữ Bình Bình chạy về phòng, bộ dạng hớt ha hớt hải nhưng khuôn mặt lại rất tươi tắn.
"Mọi người ơi, chúng ta được sống rồi!" Cô vui mừng nói với các tì nữ. Tuy nhiên, các tì nữ lại chẳng hiểu cô ấy sao tự dưng lại nói như thế, ai cũng mang một biểu cảm rất thắc mắc.
Bình Bình biết mọi người đang không hiểu, cô cười sau đó nói rõ ra mọi chuyện. Hóa ra cô ấy vui như vậy là vì nghe được tin Hắc Lan chủ đã rời khỏi tòa lâu đài, mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doc-dia/2752497/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.