"Bắp cải trại đua ngựa" xuất hiện trước mặt Triển Phi không ai khác chính là Vệ Gia. Anh đi theo Trần Tê trong khuôn viên trường. Trần Tê sắc mặt không tốt, anh cũng không kinh ngạc.
"Vừa rồi bạn học của em nói cái gì, anh có nghe thấy không?"
"Ừ. Nghe thấy rồi."
"Chị ta nói không rõ ràng, anh lại nghễnh ngãng, đại khái có thể anh nghe lầm đi. Chị ta không phải nói 'thoải mái', mà là... 'Ngưỡng mộ'!"
"Ồ."
Có một trận im lặng. Trên con đường nhỏ người qua lại dần thưa thớt, Trần Tê chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân của hai người.
"Anh thẳng thắn nhận lời 'ngưỡng mộ' của em sao?" Cô quay đầu lại, nhàn nhạt liếc anh một cái.
Vệ Gia cười nói: "Vậy anh nên nói cái gì?"
Cũng may Trần Tê không rối rắm về điều này, họ đi đến hồ nhân tạo cách xa khu vực dạy học trong nói chuyện.
"Biết vì sao em mang anh tới đây không?"
Cô dừng lại, quay sang Vệ Gia nói: "Vừa rồi có rất nhiều người, nếu em lập tức chạy tới ôm anh, là sinh viên năm nhất, anh có thể sẽ cảm thấy xấu hổ."
Cô nói xong thì cả người bổ nhào lên người anh.
Vệ Gia có chút đỏ mặt, nhưng vẫn kiên định đỡ lấy cô.
"Em thật sự khâm phục anh đấy, anh vẫn bình tĩnh như vậy sao? Tại sao chậm chạp mãi không đến báo danh, cũng không nghe điện thoại? Em ngày nào cũng như điên chạy đến văn phòng tân sinh, anh không đến em còn tưởng rằng anh chết góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dau-kim/2510445/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.