Tôn Kiến Xuyên mơ màng hồ đồ đi uống rượu với Giang Thao, và chỉ gặp lại Trần Tê khi buổi biểu diễn kết thúc. Cô thần thái tự nhiên trò chuyện cười đùa với Ngô Tư Trình, đôi môi đỏ tươi, khiến hắn nhớ đến cảnh mình ăn tôm hùn đất xào cay.
"Tôm, tôm từ đâu tới..." Hắn không thể duỗi thẳng đầu lưỡi.
"Ngươi mù!" Trần Tê vẻ mặt chán ghét, "Ăn vài món, uống thành như vậy, trở về nghỉ ngơi đi!"
Đoạn Nghiên Phi tiến lên đỡ Tôn Kiến Xuyên, mỉm cười bất lực với Trần Tê. Hai vợ chồng Tôn Trường Minh cùng Tống Minh Minh nói lời từ biệt, có lẽ là bởi vì mấy ngày nay việc quấn thân, cho nên Tôn Trường Minh vốn luôn giỏi giao tiếp cũng có chút mệt mỏi. Mẹ của Tôn Kiến Xuyên, Thường Du, nghe tin Tống Minh Minh sẽ rời đi vào sáng mai, ngoài miệng lưu luyến không rời, nhưng từng nếp nhăn nơi khóe mắt đều tràn đầy vui mừng.
"Vệ Gia, vất vả ngươi đưa Xuyên Tử một chuyến." Tôn Trường Minh nói với Vệ Gia.
Tôn Kiến Xuyên sợ thu hút những fan cuồng đến nhà, vì vậy mấy lần trở về đều ở trong khách sạn. Vệ Gia cầm chìa khóa xe, anh không uống rượu, như thể đã đoán trước được điều này.
Trần Tê đêm nay muốn cùng Tống Minh Minh trở về, hai mẹ con còn có rất nhiều chuyện riêng muốn nói trước khi chia tay.
"Trước khi đi ngủ gọi cho em." Cô thì thầm trước khi Vệ Gia lên xe, nhân tiện đẩy đầu Tôn Kiến Xuyên ra khỏi ghế sau.
Dọc đường, Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dau-kim/2510372/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.