Những năm tháng ấy trôi qua thật nhanh. Sau khi tình cảm mãnh liệt khi gặp lại qua đi, cuộc sống trở nên bình đạm như kỹ năng nấu ăn của Vệ Gia, nhưng đó là một hương vị không thể nếm thử ở nơi khác. Giữa bọn họ không thiếu khắc khẩu, chẳng hạn như một chuyến đi ngắn không thể diễn ra vì Vệ Nhạc; Vệ Gia chủ trương việc hút thuốc và uống rượu nên được kiểm soát nhưng Trần Tê nghĩ rằng anh đang lải nhải; ví như Lễ Tình nhân Trần Tê từ đoàn phim về thật sớm mong cho Vệ Gia một điều bất ngờ, cô đã thay đồ lót gợi cảm từ rất sớm chờ ở nhà, Vệ Gia mang theo mùi ngựa về nhà, hỏi cô mùa đông không sợ cảm lạnh sao?
Tuy nhiên, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều mới là chuyện bình thường, không kịp ghét bỏ nhau thì đã trời nam đất bắc.
Vào năm thứ ba Vệ Gia làm việc tại trường đua ngựa, thời gian khai máy bộ phim mới của Trần Tê vì một số lý do đã bị trì hoãn. Tống nữ có thiện cảm với cô sau khi vào nghề, hết phim này đến phim khác, gần như không bao giờ nghỉ ngơi, lần này cô cũng không nhận thêm công việc phụ. Trần Tê đã có một kỳ nghỉ kéo dài một tháng rưỡi, cô và Ada đi mua sắm một vòng ở châu Âu, sau đó đến Nhật Bản để ngâm mình trong suối nước nóng, và cuối cùng hài lòng trở về ngõ Kim Quang.
Đây là thời gian Trần Tê ở lại ngõ Kim Quang lâu nhất, lâu đến mức cô đã hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dau-kim/2510334/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.