Bây giờ Nhiếp Hoài Lễ chỉ cần kéo Đàn Thi Ý ra riêng rồi nói với cô rằng... Anh chính là Diros, anh chính là chàng trai năm đó đã vô tình lọt vào tầm ngắm của cô... Nếu như vậy thì chắc chắn Đàn Thi Ý sẽ nhớ ra thôi... Đúng không?
Hơn nữa... Hơn nữa thì anh cũng sẽ có khả năng trở thành bạn trai, sau đó là chồng của Đàn Thi Ý... Đúng không?
Nghĩ đến đây, Nhiếp Hoài Lễ không khỏi mỉm cười một cách tự kỷ.
Nhiếp Tử Trúc và Nhiếp Tử An nhìn anh trai cũng chỉ biết lắc đầu, chơi với ông cố nội này thêm mấy ngày chắc hai chị em thành đa nhân cách luôn quá. Gì mà mới vừa rồi còn đứng khựng lại như vừa bị ai cướp của, kề dao lên cổ bắt khóc lóc ỉ ôi. Mới qua có vài giây mà đã cười như bị ma nhập... Thật sự là đáng sợ quá đi!
Còn riêng Đàn Mộc Hưng vẫn chú ý đến Nhiếp Hoài Lễ từ đầu đến giờ, có lẽ cậu ấy không biết anh có phải là người tốt hay không, nhưng nhìn cái tính cách nửa dở nửa hâm của anh thì Đàn Mộc Hưng thật sự rất quan ngại khi để chị gái của mình qua lại xem mắt với tên này.
Tốt nhất là Đàn Mộc Hưng sẽ nơi chuyện lại với cha mẹ về chuyện này mới được.
[...]
Đi thêm một chút thì họ cũng đã đến được khu cứu trợ động vật bị thương, vì cũng có học qua chuyên ngành nên Nhiếp Tử Trúc cũng muốn vào phụ giúp cô làm việc. Đương nhiên Đàn Thi Ý cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-cho-anh-tron-kiep-yeu-em-/3623932/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.