Khoảng gần năm phút sau thì Đàn Thi Ý cũng đã bước ra, nhìn anh một chút, sau đó nói:
- Anh lái xe đến đây sao?
- Anh không lái, trợ lý của anh lái.
- Vậy anh bảo cậu ấy về đi, chúng ta đi bộ một chút, có được không?
Nhiếp Hoài Lễ bây giờ lại không hiểu, trời đã muộn như vậy rồi kia mà, nếu đi bộ trên đường thì có chút nguy hiểm. Nhưng Đàn Thi Ý lại cười và bảo rằng gần đây có một quán ăn khuya rất ngon, trước kia mỗi lần về muộn thì cô đều đến đó ăn, nên hôm nay cô cũng muốn như vậy.
Hiển nhiên thì thứ Đàn Thi Ý muốn anh đều đáp ứng tất cả, nhưng trước khi để Liêu Thiệu Bân rời đi thì anh còn cầm theo áo khoác, khi anh quay lại liền khoác áo cho cô, rồi nhẹ nhàng nói:
- Trời khuya rất lạnh, em đừng để bị cảm.
- Cảm ơn anh.
Nói xong thì họ cũng tiếp tục đi trên một đoạn đường vắng, trên đường đi thì hai người cũng có nói chuyện với nhau về Chu Kiêu Nhiên và Tăng Kiến Phi, chẳng những vậy mà họ còn nói về Nhiếp Hoài Lễ nữa.
Không chỉ thế mà nhờ lần này anh mới biết rằng trước kia Chu Kiêu Nhiên và cô em gái Nhiếp Tử Trúc từng qua lại với nhau, khi biết tin thì anh khá bất ngờ, nhưng có lẽ do Nhiếp Tử Trúc ở nước ngoài từ bé, từ trước khi về Đế Đô thì cô ấy đều dùng tên Vivian, nên nhiều người cũng không biết cô ấy là ai, lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-cho-anh-tron-kiep-yeu-em-/3623927/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.