Chương trước
Chương sau
Khoảng gần năm phút sau thì Đàn Thi Ý cũng đã bước ra, nhìn anh một chút, sau đó nói:

- Anh lái xe đến đây sao?

- Anh không lái, trợ lý của anh lái.

- Vậy anh bảo cậu ấy về đi, chúng ta đi bộ một chút, có được không?

Nhiếp Hoài Lễ bây giờ lại không hiểu, trời đã muộn như vậy rồi kia mà, nếu đi bộ trên đường thì có chút nguy hiểm. Nhưng Đàn Thi Ý lại cười và bảo rằng gần đây có một quán ăn khuya rất ngon, trước kia mỗi lần về muộn thì cô đều đến đó ăn, nên hôm nay cô cũng muốn như vậy.

Hiển nhiên thì thứ Đàn Thi Ý muốn anh đều đáp ứng tất cả, nhưng trước khi để Liêu Thiệu Bân rời đi thì anh còn cầm theo áo khoác, khi anh quay lại liền khoác áo cho cô, rồi nhẹ nhàng nói:

- Trời khuya rất lạnh, em đừng để bị cảm.

- Cảm ơn anh.

Nói xong thì họ cũng tiếp tục đi trên một đoạn đường vắng, trên đường đi thì hai người cũng có nói chuyện với nhau về Chu Kiêu Nhiên và Tăng Kiến Phi, chẳng những vậy mà họ còn nói về Nhiếp Hoài Lễ nữa.

Không chỉ thế mà nhờ lần này anh mới biết rằng trước kia Chu Kiêu Nhiên và cô em gái Nhiếp Tử Trúc từng qua lại với nhau, khi biết tin thì anh khá bất ngờ, nhưng có lẽ do Nhiếp Tử Trúc ở nước ngoài từ bé, từ trước khi về Đế Đô thì cô ấy đều dùng tên Vivian, nên nhiều người cũng không biết cô ấy là ai, lai lịch thế nào. Nhưng thứ làm cho Nhiếp Hoài Lễ kinh ngạc nhiều hơn lại là tình bạn giữa Đàn Thi Ý và Nhiếp Tử Trúc.

- Làm bạn với người yêu cũ của anh trai? Ý Ý, em thú vị thật đó.



- Vì em biết Tử Trúc là người tốt. Hơn nữa cậu ấy và Chu Kiêu Nhiên chia tay trong hòa bình, họ vẫn thường xuyên liên lạc đấy thôi.

- Vậy em có nghĩ họ sẽ quay lại với nhau hay không?

Nếu như là người khác thì có lẽ câu trả lời của họ là "Không biết", "Không chắc", "Tùy duyên"... Nhưng Đàn Thi Ý lại khẳng định nói:

- Không đâu.

- Em dám chắc vậy sao?

Cô lại gật đầu, vì cô biết rằng tính cách của Nhiếp Tử Trúc không phải loại dễ dàng quay lại với người yêu cũ, hơn nữa người mở lời cho việc chia tay là cô ấy, nên Nhiếp Tử Trúc có lẽ đã thất vọng đến tuyệt vọng rồi. Vì hơn ai hết Đàn Thi Ý hiểu rõ về người anh họ Chu Kiêu Nhiên này nhất, anh ấy nhìn thì có vẻ rất đào hoa, đa tình, ở bên ngoài chắc cũng có nhiều oanh oanh yến yến, nhưng thật ra người anh trai này của cô vẫn chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ lâu dài và tiến đến hôn nhân, anh ấy vẫn còn rất nhiều khiếm khuyết, nếu không khoan dung thì khó mà đi tiếp được.

Nhìn cái cách mà Đàn Thi Ý phân tích mọi chuyện thì Nhiếp Hoài Lễ lại càng thích cô hơn, dáng vẻ hiện tại của cô có vẻ như không quan tâm đến mọi thứ xung quanh lắm, nhưng hơn ai hết thì Đàn Thi Ý vẫn âm thầm quan sát và quan tâm mọi người. Một cô gái tốt như vậy thì ai mà không yêu thích chứ?

- Có vẻ như em hiểu Chu Kiêu Nhiên quá nhỉ? Cả Vivian nữa, anh là anh trai của nó mà có khi còn không hiểu nó bằng em.

- Tiểu Trúc thực chất rất đơn thuần, thứ cậu ấy cần là tình yêu thuần túy không màng danh lợi. Nhưng mà cậu ấy khá ngốc, nên dễ bị lừa. Sau này anh nên cẩn trọng đi, nếu không sẽ có ngày em gái của anh bị người ta lừa đi mất đấy.

Nhiếp Hoài Lễ cũng dừng lại, cô gái này tại sao lại có thể phát tán một thứ gì đó mà chính anh cũng không hiểu được, nhưng nó lại làm cho anh không ngừng nhìn về phía cô...



Đàn Thi Ý, rốt cuộc thì em đã trải qua những gì, để bây giờ em không tin tưởng vào tình yêu nữa vậy?

Có lẽ đó chính là câu hỏi mà Nhiếp Hoài Lễ muốn hỏi cô, nhưng hình như bây giờ vẫn chưa phải lúc. Anh sợ rằng vết thương trong lòng cô vẫn chưa kịp lành, nếu hiện tại anh hỏi cô thì khác gì trực tiếp xát muối vào trái tim của cô chứ?

Còn chưa kịp để anh nghĩ ngợi gì, Đàn Thi Ý lại có hơi khựng lại một chút, cô còn nhỏ giọng nói:

- Anh Hoài Lễ, dạo gần đây anh có gặp... Gặp...

- Gặp ai cơ?

- Hoàng... Hoàng... Hoàng Hiếu Vinh...

Nhiếp Hoài Lễ liền giật mình, ngay khi lục lại kí ức một chút thì anh nhớ rằng trước kia Hoàng Hiếu Vinh nói rằng rất thích Đàn Thi Ý, có thể nói là trong số ba người còn lại thì Hoàng Hiếu Vinh là người tỏ tình với Đàn Thi Ý đầu tiên.

Nhưng năm đó ngay vào ngày tỏ tình thì Hoàng gia đã gặp chuyện lớn, sau đó thì Hoàng Hiếu Vinh cũng không quay lại Đế Đô, mãi cho đến cách đây hai năm thì Nhiếp Hoài Lễ và Chu Kiêu Nhiên mới gặp lại cậu bạn này, tuy vậy nhưng khi anh hỏi về chuyện năm xưa, thì Hoàng Hiếu Vinh lại nói là không nhớ nữa.

Chuyện đã qua nhiều năm như vậy mà Đàn Thi Ý vẫn nhắc đến...

Lẽ nào ý trung nhân trong lòng cô không phải Tăng Kiến Phi... Mà là Hoàng Hiếu Vinh?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.