Buổi sáng có tiếng gõ cửa vang lên, quản gia Lâm, cũng chính là Lâm Kính Hàn thấp thỏm gọi vào:"Thiếu gia có..."
Giọng phụ nữ xen vào:"Để tôi"
Bà ta không như Lâm Kính Hàn mà vỗ vào cửa một cách vô cùng mạnh bạo nói vọng vào:"Lăng Dương Thần!!"
Bị tiếng gọi ồn ào làm tỉnh, Tiêu Yến cũng theo đó mà ngồi bật dậy, giọng nói bên ngoài chẳng có tí thân thuộc thế nhưng sắc mặt Lăng Dương Thần có phần trầm xuống.
Bên ngoài vẫn có tiếng gọi, anh ta xoay đầu nhìn qua cô rồi lại đưa tay vuốt vuốt tóc chỉnh trang lại quần áo đi về phía cửa.
Người phụ nữ ở bên ngoài còn toan lấy tay gõ thêm mấy cái nhưng cửa mở ra làm tay bà ta khựng lại giữa không trung.
Lăng Dương Thần khẽ cau mày:"Mẹ về lúc nào sao không báo cho con một tiếng"
"Mẹ còn nghĩ con bận nhiều việc không tiện làm phiền, không ngờ con lại có thể nằm đây ngủ ngon lành như vậy"
Bà ấy là mẹ của Lăng Dương Thần, cũng chính là Lăng phu nhân, tên thời thiếu nữ của bà ta chính là Lạc Nhu.
Lăng phu nhân liếc mắt nhìn qua người con gái đang chỉnh trang lại quần áo bước từ giường con trai xuống đang lại gần liền chỉ tay lắp bắp nói với Tiêu Yến:"Cô..cô là ai?"
Tiêu Yến nở một nụ đểu cáng khoác lấy tay Lăng Dương Thần nói:"Con là người yêu của anh ấy, bác có thể gọi con là Tiêu Yến, tiểu Yến, Tiêu Tiêu hay Yến đều có thể"
Bà ta nhìn qua con trai mong thằng bé phủ nhận, thế nhưng nhận lại là biểu cảm lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chinh-la-em/908519/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.