Tiêu Yến không thể biết được anh ta có thật sự là con người không, trong khi vừa mới khâu mấy mũi thì vẫn vô cùng mạnh bạo. 
Dường như anh ta biết cô sẽ đánh vào vết thương của anh ta nên từ đầu đến cuối đã luôn khóa trụ tay cô lên trên đỉnh đầu. 
Anh ta ở vị trí chống tay nhìn cô từ trên xuống một khoảng cách không xa, Tiêu Yến không thể điều khiển khuôn mặt của mình đang đỏ lên vô cùng khiêu gợi. 
Trên mặt anh ta đã kết một lớp sương mỏng chảy dọc từ trán đọng lại nơi cằm, một lúc lại nhỉ xuống. 
Lúc đó anh mới chịu buông cô ra và nói:"Chuyện này là vì cô đấy, nên cô sẽ phải chịu trách nhiệm tắm cho tôi" 
Tiêu Yến mấp máy môi định nói gì đó nhưng đã bị anh ta cướp lời:"Mà quên nữa, cho dù có xảy ra chuyện này hay không đó cũng chính là nghĩa vụ của cô khi ở cái nhà này, đó là làm tất cả những gì mà tôi muốn" 
Tiêu Yến bỗng nhiên phì cười:"Này, Lăng Dương Thần, đến bây giờ tôi vẫn chưa biết lý do mà tôi phải ở đây và hầu hạ anh là gì mà tôi đã phải nghe theo lời anh một quãng thời gian lâu như vậy!" 
"Tôi sẽ báo với công an về sự việc này, anh đang có hành vi quấy rối hay bắt cóc tôi, cả hai đều có thể" 
Lăng Dương Thần nghiêm túc lắng nghe cô trình bày hết như một thói quen nghe cấp dưới của mình báo cáo, sau đó thì phải bật cười thành tiếng. 
Anh giữ lấy cằm cô, Tiêu Yến có thể biết anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chinh-la-em/908514/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.