Tiêu Gia Nhi vẫn đang còn ở trong phòng riêng chuẩn bị, còn Uông Trác Thành thì nhàn nhã đi xung quanh chào hỏi mọi người.
Tiêu Yến cũng bất ngờ, còn tưởng anh ta bị mù rồi chứ? Không sao lại có thể cưới con ngu Tiêu Gia Nhi?
Lúc cô đang nhìn về phía hắn ta thăm dò, hắn ta cũng vô thức nhìn về phía này sau đó nhướn mày khi nhận ra cô.
Tiêu Yến dẫm trên đôi giày cao gót lộp cộp bước vào, tất cả các âm thanh huyên náo bắt đầu lắng xuống, nín thở nhìn cô gái bước vào.
Lúc này Tiêu Chí Nguyên cũng nhìn theo và vô cùng giận dữ khi thấy Tiêu Yến quay trở lại.
Mái tóc nâu dài của cô đong đưa theo từng bước đi uyển chuyển, đôi mắt thâm sâu, vành môi đỏ mọng, làn da trắng sứ tỏa sáng hấp dẫn cả ánh đèn.
Tiêu Yến từ lâu đã không xuất hiện, mọi người xung quanh không hề nhận ra cô là đứa con nuôi năm đó bị ghẻ lạnh mà đứng bên ngoài luôn miệng cảm thán người phụ nữ vô cùng xinh đẹp này.
Người phục vụ đi ngang, Tiêu Yến cầm lấy ly rượu trong khay anh ta trực tiếp đến chỗ Uông Trác Thành:"Chúc mừng em rể"
Uông Trác Thành nhìn cô gái trước mặt, vẻ mặt tuy vô cùng thờ ơ nhưng bên trong sóng gió đã nổi lên cuồn cuộn, không ngờ sau ngần ấy năm không gặp, cô ta vẫn cuốn hút anh đến thế.
Anh ta nhàn nhã nâng ly lên với cô, còn cong nhẹ khóe môi một cách thích thú:"Cảm ơn"
Tiêu Chí Nguyên hùng hổ đi lại cắt ngang cuộc trò chuyện, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chinh-la-em/245212/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.