Buổi chụp hình hôm trước bị Lăng Dương Thần phá đám, vậy nên chiều nay cô có lịch chụp lại. 
Sau khi cô gọi Hạ Băng Băng qua chuẩn bị xuất phát liền nghe cô ấy nhiều chuyện:"Chị, chị và Lăng tổng là..?" 
"Em đừng có nhiều chuyện nữa, mau chuẩn bị xe đi" 
Nghe vậy Hạ Băng Băng đúng là không dám nhiều lời lấy xe chở Tiêu Yến đến công ty và hôm nay buổi chụp hình lại vô cùng thuận lợi. 
Nó có thể thuận lợi hơn từ trước nếu không có Lăng Dương Thần. 
Sắc trời cũng đã ngả tối, Hạ Băng Băng đi lấy xe để một mình Tiêu Yến đứng chờ ở bên ngoài. 
Lúc này hai chiếc đèn xe lũ rượt rọi vào người cô chói đến mức Tiêu Yến phải nheo mắt lại để nhìn cho rõ. 
Lăng Dương Thần và Ngô Hi Trạch dường như bước ra cùng một lúc, hai nam thần đi ngược với ánh đèn xe như tỏa ra một ánh hào quang. 
Tiêu Yến không biết mình nên cảm thấy may mắn hay đau khổ đây? 
Lăng Dương Thần và Ngô Hi Trạch lườm nhau sau đó cả hai tiến lên cầm lấy hai bên tay cô đồng thanh nói:"Về thôi" 
Tiêu Yến có thể cảm nhận được cổ tay của mình bị Lăng Dương Thần bóp thật mạnh, anh ta đang cảnh cáo cô. 
Dù thế nào cô cũng không thể làm liên lụy đến Hi Trạch được, chưa kể cô vừa có kế hoạch cần đến Lăng Dương Thần. 
Tiêu Yến đau đầu nhìn Ngô Hi Trạch nhẹ nhàng rút tay ra:"Sau này đừng đến đón tôi nữa, về đi" 
Ngô Hi Trạch định tiến lên nói gì đó với cô nhưng Lăng Dương Thần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chinh-la-em/245208/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.