Khi cậu chở hắn về tới nhà, vừa lúc mẹ hắn mở cửa bước ra ngoài, trông thấy cảnh này thì chân mày xoăn tít lại, cứ lườm nguýt không thôi.
"Con chào bác." Xuân Chiến biết bà không ưa mình, vì thế vội vàng thả Cao Nguyên xuống rồi chạy về nhà.
Liếc nhìn lại phía sau, dường như Cao Nguyên lại đang bị mẹ hắn nói gì đó. Đừng bảo là chỉ vì ngồi chung xe với cậu nên bị mắng đấy chứ, cậu có tệ đến thế sao?
Nhà gần nhau nên có thông tin gì lan cũng nhanh, tầm chiều mẹ cậu đón em trai đi học về liền kéo cậu ra hỏi: "Hôm nay mày chở thằng Nguyên đi học à?"
"Vâng, mà có chuyện gì sao?" Xuân Chiến đang ngồi cắt táo, nghe mẹ hỏi mà đầu đầy chấm hỏi không hiểu chuyện gì xảy ra.
"Ôi cái bà Bửu đấy đúng là làm ơn mắc oán, mày chở nó đi về mà bà ấy còn bày đặt lèm bèm." Mẹ cậu đảo mắt bốc một miếng táo nhai rộp rộp, "Thằng con quý hoá nhà bà ấy thi rớt trường chuyên là do nó học không đủ giỏi, thế mà bà ta cứ làm như do nó chơi với mày nên mới thế."
"Nguyên nó học giỏi lắm." Cậu cũng nhai táo rộp rộp theo, "Hình như do hôm đi thi nó bị bệnh ấy."
"Nếu bà ta kiếm chuyện với mày thì mày cứ nói tao, tao qua nhà đó nói chuyện." Bà vứt hạt táo vào thùng rác, "Còn thằng Cao Nguyên kia mày cứ mặc kệ nó đi, nhà nó giàu thế chẳng lẽ ba mẹ nó không mua nổi cho trai một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chet-ruoi/2447594/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.