Tút tút tút.
Khúc Quân Kỳ nhìn vào màn hình điện thoại, khẽ cười ra tiếng.
Vợ nhỏ bị chọc giận rồi.
***
Sáng hôm sau.
"Con chào ba mẹ, con đi học! Nhanh lên bé ơi!" Khúc Dao chạy từ lầu xuống phòng bếp, lấy một lát bánh mì bơ đậu phộng.
"Chị ơi, đợi em với!"
Thấy Khúc Dao vội vàng như vậy, Tạ Miên cũng nhanh chóng đeo cặp sách chạy theo.
Nhìn theo hai bóng lưng một lớn một bé chạy ra leo lên xe nhà, mẹ Khúc thở dài bất lực: Con gái con đứa, hấp ta hấp tấp, nhỡ Miên Miên bị lây cái tính này của Tiểu Dao thì sao?"
Ba Khúc xem liếc mắt qua đồng hồ đeo tay, cười an ủi: "Không sao, đi sớm cũng tốt."
Đồng hồ hiển thị 6 giờ 15 phút.
***
Trên đường đi, Khúc Dao vừa ăn bánh vừa ôn lại bài, còn Tạ Miên thì ngồi chơi điện thoại.
Bác tài xế nhìn thấy Khúc Dao đang tập trung ôn bài nên cũng im lặng không quấy rầy, không gian trong xe rất yên tĩnh cho tới khi...
Reng reng reng.
"!!!" Vì có cuộc gọi đến, Tạ Miên chơi thua, cô bé mím môi, trên mặt viết to hai từ 'Không vui'.
"Là 'Chồng em' này, nghe đi." Khúc Dao vừa liếc mắt đã thấy tên người gọi, không cần nghĩ cũng biết là ai.
Tạ Miên ngượng đến đỏ cả mặt, khẽ liếc nhìn bác tài xế đang cười tủm tỉm qua gương chiếu hậu, cô bé bấm nút nghe.
Khúc Dao nhanh tay bật loa ngoài.
"Bé cưng của anh dậy chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-ai-tinh-thuong-tuong-dai-nhan-chuyen-sung-kieu-the/2711841/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.