Kể hết câu chuyện cũng là lúc táo đã gọt xong, mẹ Khúc bày táo vào đĩa, rồi đưa cho cô một miếng táo.
Vốn là gọt táo cho Khúc Quân Kỳ ăn, nhưng trông anh ngủ ngon quá nên mẹ Khúc không đánh thức anh dậy.
"Con có về cùng cô luôn không?"
"Có ạ." Tạ Miên nhanh tay lấy sách vở mà mình mang đến cất vào túi.
May mà trước khi đến đây cô có về nhà tắm rửa rồi ăn một ít bánh nướng mà Khúc Dao làm nên không đói mấy.
Giờ về ăn ít cơm, xong thì đi ngủ thôi.
Ngày mai cô được nghỉ vì nhà trường tiếp đón bộ giáo dục, nên cô sẽ ngủ nướng.
Nghĩ đến đã thấy sướng rồi.
***
Sau một tuần ở trong bệnh viện, cuối cùng Khúc Quân Kỳ đã được ra viện, vết thương cũng nhanh chóng lành lại, nhưng lại tạo ra một vết sẹo do đạn bắn.
Ăn cơm tối xong, cả nhà ra phòng khách xem tivi và ăn hoa quả, Tạ Miên đang ngồi xem vui vẻ thì bị Khúc Quân Kỳ kéo lên lầu.
Anh đưa cô vào phòng anh, đây cũng không phải lần đầu cô vào đây, nhưng mỗi lần Tạ Miên thấy căn phòng này vẫn nổi lòng một lòng tò mò.
Phòng của Quân Kỳ theo tông màu chủ đạo là đen trắng, đồ đạc trong phòng cũng không có quá nhiều, đơn giản đến nỗi khiến Tạ Miên muốn lục tung phòng của anh lên để tìm hiểu.
Tại mấy cái đồ vật nhỏ nhắn anh sắm về đều hay ho lắm.
Hoặc chính xác hơn là, không phải đồ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-ai-tinh-thuong-tuong-dai-nhan-chuyen-sung-kieu-the/2711806/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.